Edit: Thu Hang
Beta: Tiểu Tuyền
Ô Lễ đột nhiên cảm giác được một trận lạnh như băng dồn dập tới, cảm giác tựa như có người nắm lấy trái tim hắn dùng sức mà nắm, tế bào toàn thân đều đang gào thét – chạy mau! Loại cảnh báo điên cuồng của giác quan thứ sáu này từ trước tới nay chưa bao giờ sai, một hồi trước hắn cảm giác loại thâm trầm đáng sợ này là khi thiên kiếp đánh xuống nhất trọng lôi kiếp cuối cùng. Khi đó hắn nghĩ rằng mình không qua nổi, cho là mấy nghìn năm tĩnh tu sẽ bị huỷ hoại trong chốc lát, cho là từ đó sẽ hồn phi phách tán, sự nản lòng thoái chí không thể kháng cự.
Nhưng hiện tại đối mặt với một thiếu niên còn chưa tới nhược quán, vì sao lại có cảm giác phức tạp giống thư lúcđó?
Hắn còn không kịp ngẫm nghĩ khoé mặt chợt loé lên một bóng dáng mơ hồ.
Tựa như chỉ một cái chớp mắt sau đó, rồi lại như qua thật lâu, hắn mới nghe được một thanh âm nho nhỏ “loong coong …”
#####
Từng đợt xóc nẩy đánh thức nàng từ trong giấc ngủ mê man. Ninh Tiểu Nhàn còn chưa mở mắt, còn chưa cảm giác được mình ngồi trong xe ngựa đang di chuyển.
Chiếc xe ngựa này không như xe mà Dung Lâm phủ phái đi hội đèn lồng, trên cửa xe còn có mấy chỗ bị tróc sơn, trên ghế cũng có hai cái lỗ, chăn phủ trên người nàng bất quá cũng chỉ là chăn bông bình thường, nhưng lại hơn ở chỗ rộng rãi, ít nhất phải đủ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2262398/quyen-7-chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.