Chương trước
Chương sau
Edit: Tâm Tĩnh

Beta: Tiểu Tuyền

Ninh Tiểu Nhàn nhàn nhạt á một tiếng cũng không nói thêm nữa, cùng Mịch La xoay người rời đi, lưu lại phía sau người phụ nữ trung niên đầy mặt kinh ngạc, không biết vị đạo gia tôn quý này uống nhầm thuốc gì rồi.

Đi ra xa trăm trượng, thôn nhỏ kia đã bị rừng cây che, lại nhìn cũng không thấy rồi. Mịch La lúc này mới thở dài nói: “Ngươi thật là nhân từ nương tay.” Lại nói tiếp: “Người thành đại sự làm việc không nên câu nệ chi tiết nhỏ mới được.” Chỉ trong chớp mắt như vậy, hắn đã hiểu ý đồ của nàng.

Ninh Tiểu Nhàn nhìn chằm chằm hắn, hừ một tiếng nói: “Ngươi tất nhiên là như thế.”

Nàng vừa rồi mới nhớ tới, một khi chấn sơn cổ kia nổ tung, cả tòa núi này trong khoảnh khắc sẽ sụp xuống tan rã. Ngay cả kiếm trận đều không giữ được, người phàm ở giữa sườn núi sao có thể may mắn còn sống sót? Nhưng nàng và Mịch La mất công sức lớn như vậy để lẻn vào, việc này lại liên quan tới thành bại của trận đánh tấn công núi. Chuyện này tuyệt không thể có sơ xuất! Nàng cho phụ nhân này một chút ám hiệu, ra lệnh thì sẽ không đạt được mục đích.

Mịch La cũng hiểu, phụ nhân này và con gái nhỏ sắp bởi vì nàng, bởi vì Ẩn Lưu mà chết. Nàng hỏi phụ nhân kia mấy câu chính là muốn sau khi tấn công núi, đền bù tổn thất một chút cho người nhà nàng.Hắn khẽ mỉm cười cũng không nhiều lời nữa.

Lúc này chuyện đã xong xuôi, nàng sẽ giữ nguyên kế hoạch tìm biện pháp đi ra ngoài thì lại bị Mịch La ngăn trở nói: “Ninh Tiểu Nhàn, theo ta đi dẫn yêu quái chứ? Cách đại quân tấn công Tẩy Kiếm Các còn có hai canh giờ.”

Hắn lại thật sự muốn thay vị “Tề sư thúc tổ” kia làm chân chạy? Ninh Tiểu Nhàn kinh ngạc trừng lớn mắt, sau đó yên lặng nhìn hắn thời gian hai ba hô hấp.Mịch La không nhịn được sờ sờ mặt da: “Trên mặt ta mọc hoa rồi hả?”

Nàng bĩu môi xem thường nói: “Giấu đầu lòi đuôi lộ ra rồi nha? Ngươi hai mắt trông mong, vừa xuất binh lại ra kế giúp ta nắm Tẩy Kiếm Các, chỉ vì ngọn núi chính này có món đồ của người nào đó đúng không?”

“Lúc này đã biến thành người, nào có cái đuôi gì ah?”Hắn khẽ ho, sắc mặt cũng hơi đỏ.”Coi như ta thiếu nàng một lần nhân tình nhé.Vật này đối với ta mà nói, thật sự rất quan trọng!”

“Ngươi thiếu ta không ít nhân tình rồi, dựa vào cái gì ta còn phải cho ngươi thiếu nợ? Vật ở trong ngọn núi chính thực sự là thần binh sao?”

Mịch La giật mình nói: “Làm sao ngươi biết?”

Nàng”STOP” một tiếng: “Có gì lạ? Ta có kinh nghiệm và chiến đấu cũng không biết bao nhiêu rồi. Chân thân Trường Thiên luôn làm run chuyển núi non Ba Xà. Hơn nữa ban đầu lúc diễn ra đại điển ở Quảng Thành Cung, trước khi Bạch Hổ và Âm Cửu U thoát ra khỏi núi Ngọc Hốt, cả ngọn núi cũng lung la lung lay. Mới vừa rồi đất rung, rõ ràng chính là có đồ trong Tẩy Kiếm Phong quấy phá. Đây là ngọn núi cao nhất Tẩy Kiếm Các, mắt trận Đô Thiên Đại Diễn kiếm trận đều ở chỗ này, đại khái là một thanh thần kiếm nháo nổi lên tính tình? Nhìn vẻ mặt Tề lão đầu không giống như xảy ra chuyện lớn, hay đường rẽ gì. Rồi hắn lại bảo chúng ta đi dẫn hai con yêu quái tới đây, rõ ràng cho thấy muốn dùng nó để trấn an thần binh.” Nàng nói rất đúng, Trì Hành cũng đề cập tới, ngọn núi cao nhất thường xuyên để các đệ tử áp tải yêu quái tới.Mặc dù hắn không biết bên trong rốt cuộc có hoạt động gì nhưng nghĩ đến không có gì hơn các loại huyết tế, huyết thực.

Ban đầu ở trong Bạch Ngọc Kinh tham gia đập thần khí Thứ Long Kích, nàng cũng biết vũ khí này bởi vì từ thời kỳ thượng cổ lưu truyền xuống, thời gian tồn tại quá lâu cho nên luôn muốn ăn dùng máu thịt mới có thể ân cần săn sóc khí linh trong đó. Có thể đoán được, huyết tế cũng là một loại phương thức trấn an khí linh. Đao kiếm đều là binh khí hung ác, nếu thần kiếm không vui, cho ăn chút máu thịt cũng có thể trấn an nó.

Trong mắt Mịch La hiện lên một tia tán thưởng nói: “Cô nương thật thông minh. Thời gian không nhiều lắm, ta nói ngắn gọn thôi.Bên trong ngọn núi cao nhất của Tẩy Kiếm Các có hai thanh thần binh, có một thanh chính là thần kiếm ‘Cúc Ưu’ của Thiên Hồ Nhất Tộc ta. Ta vốn cũng không thể xác định, cho đến khi hai lần mượn cớ đi vàoTẩy Kiếm Các, cảm ứng được sự hiện hữu của nó, lúc này mới tin chắc không thể nghi ngờ.”

“Ngươi sẽ không nghĩ tới việc trộm nó chứ?” Bảo vật Thiên Hồ Tộc lưu lạc không sai nhưng phủ Phụng Thiên dù mạnh mẽ cũng không mạnh mẽ đến mức ngang ngược tới cướp. Mịch La có dịch dung cổ tương trợ, chẳng lẽ ngay cả đi trộm cái thanh thần kiếm đó cũng không làm được sao?

Hắn ho nhẹ một tiếng nói: “Có. Nhưng về sau ta lại phát hiện, mắt trận Đô Thiên Đại Diễn kiếm trận bình thường đều chôn sâu trong ngọn núi cao nhất, chỉ có lúc đối phó với địch mới mở ra.Hai thanh thần kiếm trong ngày thường rất lâu mới bảo dưỡng một lần, thời gian bảo dưỡng không biết.” Nếu hắn công khai yêu cầu, Tẩy Kiếm Các tất sẽ không thừa nhận thanh kiếm đó dấu trong phái. Hơn nữa đây là bảo vật trấn các, chủ trì mắt trận Đô Thiên Đại Diễn kiếm trận, sao Tẩy Kiếm Các lại chịu dễ dàng trả lại cho hắn?

Nàng tức giận nói: “Cho nên ngươi lén trộm không được, muốn đến ăn cướp trắng trợn sao? Mượn lúc Ẩn Lưu tấn công Tẩy Kiếm Các, đoạt lại thần kiếm đó chứ gì?”

Mịch La mỉm cười, hiển nhiên không hề có chút ngại ngùng: “Đúng vậy, chính là như thế. Nếu có thể ở ngọn núi cao nhất động chút tay chân, lúc đại quân tấn công núi cũng sẽ càng tiện lợi hơn.”

Hắn không trực tiếp trộm lấy thần kiếm.Hai người cũng biết, hôm nay bên trong Tẩy Kiếm Các trọng binh canh gác, không nói đến trộm kiếm khó khăn có bao nhiêu.Chỉ riêng kinh động địch nhân sẽ làm trễ nãi việc tấn công núi.Cái gì nhẹ cái gì nặng, hai người đều là người thông minh, tất nhiên tự hiểu rất rõ.

Đã như thế.... Nàng thở dài nói: “Nhưng có quỷ mới biết Thiết Mộc Lao kia ở đâu, chúng ta đi đâu dẫn yêu quái cho Tề  lão đầu chứ?”

Mịch La cười nói: “Chỉ có hai con yêu quái nho nhỏ, nếu lúc bình thường cũng có chút khó giải quyết. Nhưng giờ phút này, Thiết Mộc Lao ở đâu lại có liên quan gì?Chúng ta không cần phải tìm được nó.”

Ninh Tiểu Nhàn đầu tiên kinh ngạctiếp theo chợt nói: “Ngươi là nói...” Người này thật thông minh tới cực điểm ah! Trước mắt trong núi Tề Vân đã có viện quân đóng ở Tẩy Kiếm Các, tất cả bọn họ cũng không phải đều là tiên phái! Trong đó ít nhất có hai yêu tông đấy. Nếu trước đây, bên trong Tẩy Kiếm Các trừ trong đại lao quả thực không có nửa con yêu quái. Nhưng bây giờ rất dễ làm, đi ngọn núi yêu tông ở bắt hai tên trở lại là được!

Nàng con ngươi đảo một vòng, chợt cũng cười nói: “Dường như trên ngọn núi tay trái Liệt Sơn Tông là Thuyên Minh Tông ở đấy, đây chính là một ổ yêu quái lớn!”Hai người nhìn nhau cười một tiếng, hơi có chút cảm giác người thông minh giống nhau.

Chỉ có điều nàng lập tức tỉnh táo lại, nhìn Mịch La trong mắt nụ cười ngây ngốc quen thuộc, đột nhiên âm thầm hừ một tiếng, đề cao cảnh giác: “Thật sự là một tên yêu nghiệt, dù giấu mặt đi còn có thể đầu độc lòng người như vậy!” Nàng nên lưu ý một chút, tên này quả thực không giây phút nào đều đang tính toán nàng.

Kế tiếp cũng không cần nhiều lời, lấy bản lãnh hai người len lén lẻn vào ngọn núi yêu tông ở bắt hai yêu quái bình thường vẫn là chuyện dễ dàng, ngay cả yêu tông cũng chưa kinh động tới.Đoán chừng chờ bọn hắn phát hiện trên núi thiếu hai yêu binh thì cũng đã là rất lâu sau này rồi.

Từ sau khi hai con yêu quái nấm mốc tinh cao bị bắt về, Mịch La lo lắng bọn chúng lên tiếng làm hỏng chuyện nên đã đánh nát nội đan hai yêu quái, phế bỏ tu vi. Hai tên xui xẻo kia tại chỗ hiện ra nguyên hình, một con là bò yêu, một con còn lại là heo rừng, đạo hạnh diệt hết dĩ nhiên không thể mở miệng nói chuyện.

Hai người quang minh chánh đại áp giải yêu quái trở về Tẩy Kiếm Phong, nói với đệ tử canh núi: “Tề sư thúc tổ phân phó để chúng ta đưa yêu quái dẫn đi Bảo Kiếm Lâu!” Lúc bọn họ trở về cũng không dấu diếm hành tung, nghĩ đến chờ tối nay yêu tông kia phát hiện thuộc hạ thiếu hai tên lại muốn truy cứu cũng chỉ có thể đuổi tới trên đầu địa chủ Tẩy Kiếm Các ah.

Đệ tử trông coi núi tự nhiên thấy được mới vừa rồi Tề sư thúc tổ nói chuyện cùng với hai đệ tử thân truyền này, hiện tại nào dám ngăn cản, cung kính nghiêng người để cho qua.

Mịch La cũng từng lấy thân phận tân khách tới ngọn núi cao nhất Tẩy Kiếm Các. Hắn cho tới bây giờ cũng không hề có ý tốt, sớm đã thăm dò tình huống ngọn núi này được bảy tám phần. Biết rõ Bảo Kiếm Lâu ở phía sau ngọn núi cao nhất, là nơi cơ mật quan trọng nhất trong Tẩy Kiếm Các, xưa nay ngay cả đệ tử thân truyền cũng không được tới.Chỉ có điềuvị “Tề sư thúc tổ” kia đại khái bình thường đều ru rú trong nhà, ngay cả Mịch La nghĩ nửa ngày mới nhớ được Tẩy Kiếm Các quả thực có một người như thế, hơn nữa bối phận còn rất cao, còn là sư huynh các chủ. Chẳng qua bình thường đều sống bên trong ngọn núi cao nhất Bảo Kiếm Lâu rất ít đi ra ngoài.

Dưới sự chỉ dẫn của hắn, Ninh Tiểu Nhàn tốn không bao nhiêu thời gian đã tìm được Bảo Kiếm Lâu, đây cũng là chỗ mắt trận của Đô Thiên Đại Diễn kiếm trận. Chỉ cần phá vỡ mắt trận, cả đại trận cũng sẽ lập tức mất đi hiệu lực. Gót sắt liên quân Ẩn, Phụng sẽ tiến quân thần tốc, chà đạp Tẩy Kiếm Các một phen tận tình. Chỉ cần vừa nghĩ như vậy, nàng đều cảm thấy cả người nhiệt huyết bành trướng.

Đáng tiếc phán đoán chung quy là phán đoán, lý tưởng vĩnh viễn tốt đẹp hơn so với sự thật. Trước khi chưa có nắm chắc, bọn họ còn không dám đánh cắp thần kiếm.

Bọn họ đưa ra lệnh bài “Tề sư thúc tổ”, quả nhiên lính gác cửa lập tức mang theo bọn họ đi tới trên núi. Tuy nói là lâu nhưng lại là mô hình cung điện nhỏ tinh xảo, chiếm diện tích đại khái chỉ có hai, ba trăm dặm, mặt đất chính là dùng sắt thép xanh đúc thành, phát sáng soi bóng người, đi ở phía trên có tiếng vang lên.

Hai người Ninh Tiểu Nhàn áp giải yêu quái đến bên ngoài cung điện, đệ tử trông núi đi vào thông báo. Chỉ một lúc sau, trong điện truyền đến tiếng Tề sư thúc tổ nói: “Lưu lại yêu quái, các ngươi có thể đi.” Thậm chí ngay cả tầng trong của cung điện cũng không để cho bọn họ đi vào.

Ninh Tiểu Nhàn và Mịch La liếc mắt nhìn chăm chú một cái, rất dứt khoát hành lễ lui xuống. Trên ngọn núi cao nhất của Bảo Kiếm Lâu là mắt trận cả Đô Thiên Đại Diễn kiếm trận, tương đương với trụ cột trong đại não, dĩ nhiên sẽ được thủ hộ được nghiêm mật gấp bội.

Đáng nhắc tới chính là kể từ sau khi hai người lên núi, cả Tẩy Kiếm Phong càng run rẩy kịch liệthơn, có thể thấy được thần kiếm trấn áp dưới núi cũng không chịu yên tĩnh. Hai người mới đi theo đệ tử giữ núi đi tới cửa đại điện, đột nhiên có một trận tiếng chuông to vang vọng khắp dãy núi, trong tiếng du dương còn mang theo hoảng loạn.

“Đương —— đương ——” vào giờ khắc này, mọi người trong núi Tề Vân vô luận là chủ hay khách đều nín hơi lắng nghe, nghe tiếng chuông liên tiếp vang lên mười ba tiếng! Cường địch xâm lấn, cảnh báo mười ba tiếng chuông đây là tín hiệu Tẩy Kiếm Các báo cho các đệ tử chuẩn bị chiến tranh!

Tẩy Kiếm Các đứng sừng sững nhiều năm, mới ghi lại có bốn lần địch nhân bên ngoài xâm lấn. Hiện tại đa số tu sĩ trong núi cũng không đích thân trải qua trận chiến như vậy, lúc này tránh không được có chút bối rối.Tẩy Kiếm Các gặp phải cường địch còn có người nào ah, không phải là Ẩn Lưu sao?

Mới ra khỏi cửa điện, Ninh Tiểu Nhàn quay đầu nói với Mịch La: “Ẩn Lưu tấn công tới rồi! Nghe nói yêu tông này cực mạnh, đồ diệt nhiều tông phái, chân chính là chó gà không tha! Cũng không biết đại trận và viện quân có thể đánh lui đám hung thần ác sát này hay không?” Nghe nàng nói như vậy, đệ tử giữ núi ở phía trước dẫn đường nuốt xuống miệng nước, nhất thời chân tay luống cuống. Nàng đón lấycó lòng tốt nói: “Sư đệ ngươi tự đi đi, thầy của ta cũng nên đi chính điện rồi. Chúng ta lên núi trước chờ hắnphân công.” Dứt lời không hề để ý tới hắn nữa, cùng Mịch La xoay người đi về ngọn núi phía trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.