Edit: Tâm Tĩnh
Beta: Tiểu Tuyền
Đô Thiên Đại Diễn kiếm trận điều khiển số lượng phi kiếm quá nhiều, mắt người căn bản khó mà bắt được quỹ tích của chúng. Chỉ có người như Tề sư thúc tổ chìm đắm trong trận pháp nhiều năm mới có thể từ trong kiếm trận rực rỡ phát giác ra khác thường nho nhỏ. Ẩn Lưu lại lần đầu đối mặt với kiếm trận vang danh trung bộ Nam Chiêm Bộ Châu, sao bọn họ có thể nhìn một cái đã tìm ra sơ hở?
Hắn nói với đệ tử đứng hầu một bên: “Mặt khác, gọi hai trưởng lão bảo dưỡng kiếm đỉnh núi này đến!”
Tề sư thúc tổ đột nhiên thấp giọng nói: “Còn có một chuyện...”
“Còn có?”Từ Viễn Chí mi tâm thình thịch trực nhảy, cảm thấy lại có chuyện thứ hai không may sắp xảy ra.
“Hôm nay thần kiếm ‘Cúc Ưu’ huyên náo rất dữ dội, bên ta mới dùng máu vài con yêu quái đều không trấn an xuống được. Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, uy lực Đô Thiên Đại Diễn trận cũng sẽ yếu bớt.”
Từ Viễn Chí cũng biết hôm nay ngọn núi cao nhất đều không ngừng rung động, vốn tưởng rằng thần kiếm có linh biết trước đại chiến sắp tới, lúc này mới nóng lòng muốn chiến đấu. Nhưng nghe khẩu khí đối phương, tựa hồ cũng không phải có chuyện như vậy.Từ lúc Tẩy Kiếm Các nắm vào tay thanh thần kiếm này tới nay, bởi vì vẫn không cách nào khiến cho nó nhận chủ mà không thể tự nhiên điều khiển sử dụng. Cuối cùng không thể làm gì khác hơn đành để nó cùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2262322/quyen-7-chuong-729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.