Chương trước
Chương sau
Vừa dứt lời, quả nhiên một thân ảnh màu đỏ có lồi có lõm đi vào, cười hì hì nói “Ninh tỷ tỷ thật lợi hại, lần này ta dùng Tịnh Tức bí thuật, vẫn không chạy thoát khỏi tai mắt tỷ”

Ninh Tiểu Nhàn mỉm cười nhìn nàng, khuôn mặt quen thuộc trước mặt, nhưng hồn phách là một người mới, làm nàng mỗi lần nhìn thấy đều sinh lòng cảm khái.

Cô gái này chính là Cưu Ma. Bình thường phượng hoàng trọng sinh muốn nhận lại truyền thừa của Phượng tộc cần tốn thời gian chừng ba tháng, hiện tại độc phượng đã trọng sinh được hai tháng, đúng là đã tìm lại được thần thông của đời trước.

“Lại thèm ăn rồi?” Ninh Tiểu Nhàn tự biết vì sao nàng tới, từ trong hộc sách bàn đọc lấy ra một hộp đựng thức ăn tinh xảo mở ra trước mắt nàng, bên trong là bánh ngọt lục sắc “Hôm qua ở đây có chế bánh Hoa đào mới, ngươi nếm thử đi”

Quả nhiên Cưu Ma sung sướng cám ơn một tiếng, lấy điểm tâm ra cắn một ngụm nhỏ, hai mắt vui vẻ híp lại “Ăn ngon”

Ninh Tiểu Nhàn một lần nữa lấy sổ sách ra “Nhìn dáng vẻ của muội, Đồ Tẫn còn chưa có trở lại sao?”

Nếu Đồ Tẫn trở lại, Cưu Ma lúc này không có cách nào tiến tới chỗ nàngăn điểm tâm. Độc Phượng mới hồi sinh này thường thích dán lấy nàng khiến Đồ Tẫn mấy lần ghen ghét, nhưng mà Ninh Tiểu Nhàn cảm thấy, hơn phân nửa là vì mình làm điểm tâm đúng khẩu vị của nàng.

“Người nếu chịu theo ta học làm điểm tâm, Cưu Ma tất nhiên sẽ thích ngươi hơn” Nàng từng trêu ghẹ oĐồ Tẫn như vậy, kết quả nam nhân này xụ mặt rầu rĩ không vui rời đi. Lúc này đầu bếp ở Tây Nam địa vị không cao, là nghề hạ lưu, lại nói tay hắn là dùng để tra tấn giết người, sao có thể làm điểm tâm?

“Không có ở đây” Cưu Ma dùng sức thở dài “Ta rất nhớ hắn”

Không tệ a, cũng biết được cách than thở rồi, còn cách hiểu rõ nhân tình thế sự mất phần. Ninh Tiểu Nhàn cũng không ngẩng đầu lên nói “Nếu hắn cùng đại quân trở về, sớm nhất là tối nay mới có thể trở về cung điện trong rừng. Bọn họ rời đi lần này bao lâu?” Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, dựa theo quy định của Ẩn Lưu, đại quân sau khi trở lại, các tướng lĩnh phải tới cung điện trong rừng báo cáo công tác xong mới có thể trở về.

“Hai mươi bảy ngày sáu canh giờ” Cưu Ma một tay đếm đếm, đột nhiên mặt đỏửng lên “Hắn vẫn chưa trở lại, ta rất khổ sở”

Nha đầu này tâm địa vẫn rất đơn thuần, đối với Đồ Tẫn cảm giác lệ thuộc cũng rất mạnh, có điều nàng thật hiểu được nghĩa của từ khổ sở này sao? Ninh Tiểu Nhàn thuận miệng cười nói “Khổ sở? Ngươi cảm thấy khổ sở thế nào?”

Cưu Ma đột nhiên kẹp chặt hai chân, không tự nhiên vặn vẹo uốn éo thân thể “Chính là cảm giác như có côn trùng trong thân thể, rất khó chịu, Đồ Tẫn trở lại có thể làm cho ta rất thư thái” nhưng sau đó nàng lại nổi giận nói “Hắn không cho ta tìm nam yêu khác để khiến ta thoải mái, nếu không hiện tại ta cũng không khó chịu như vậy”

Tay Ninh Tiểu Nhàn run lên, trên giấy lập tức nhiều thêm một điểm đỏ.

Rất thoải mái, không khó chịu? Ha hả, thật đúng là đồng ngôn vô kỵ.

Cưu Ma ngó chừng nàng, đột nhiên nói “Ninh tỷ tỷ, ngươi đỏ mặt”

Nàng lúng túng cười một tiếng “Ừ, trời nóng”

Trời nóng sao? Cưu Ma hồ nghi ngó chừng cửa sổ. Phía ngoài gió đêm gào thét, tuy đã là tháng hai rồi, nhưng đêm xuống nếu chỉ có một chiếc áo đơn bạc vẫn có thể khiến người đông lạnh chảy nước mũi, khí trời như vậy là rất nóng sao?

Nhưng nàng cũng không suy nghĩ nhiều, cùng Ninh Tiểu Nhàn nói thêm mấy câu, thuận tiện đem điểm tâm quét sạch sẽ, lúc này mới hài lòng rời đi.

Độc phượng này muốn hình thành tính cách, đại khái cần chừng một năm thời gian. Ninh Tiểu Nhàn lắc đầu, cũng quái vật Đồ Tẫn ở chung một chỗ, không biết sau này Cưu Ma sẽ trưởng thành với tính cách như thế nào, chỉ hi vọng không biến thái như lần trước.

Chẳng qua là, thoải mái? Nghĩ tới từ này, thân thể nàng nóng lên. Nàng sờ sờ gương mặt, quả nhiên nóng hôi hổi. Nàng cũng không biết là chuyện gì xảy ra, tuy rằng mới nếm thử trái cấm chừng mười ngày đã cùng Trường Thiên chia lìa, nhưng rõ ràng mình đã tới tu vi độ kiếp tiền kỳ rồi, theo lý thuyết đạo tâm phải vô cùng kiên định, không nên giống như tiểu cô nương người phàm dễ dàng động tình như vậy chứ. Nhưng là theo thời gian, đêm khuya tĩnh lặng, thân thể dường như sôi trào, hô hấp cũng nóng lên.

Có khi sáng sớm tỉnh lại, có thể ngửi thấy mùi thơm ngọt từ cơ thể.

Cái này thực như gặp quỷ.

Aiz, mùa xuân đến rồi, nhưng Trường Thiên làm sao còn chưa trở lại?

Nàng chống má, hồi tưởng lại quân tình mấy ngày nay nghe được trong cung điện, dùng cái này để đuổi xuân tâm nhộn nhạo đi.

Chiến sự cùng suy đoán của nàng bất đồng, Quảng Thành Cung sau khi bị tiêu diệt sạch trong trận chiến tại Tẩy Kiếm Các lại không lập tức tuyên chiến với Ẩn Lưu, ngược lại trầm mặc, giống như cứng rắn ăn thiệt thòi này. Ngược lại mấy tiên tông trợ giúp Tẩy Kiếm Các thì giận tới giơ chân. Theo Lang Gia cùng Xích Tất Hổ suy đoán, không phải Phong Văn Bá không muốn lấy lại danh dự, nhưng hẳn sức lực hắn không đủ. Thiếu Liễu Bảo chết trong trận chiến này, Phong Văn Bá mất đi một tâm phúc, trọng yếu hơn là năm vạn quân cũng bị tiêu diệt hoàn toàn trong trận này.

Mất đi sự ủng hộ của Thiếu Liễu Bảo cùng năm vạn tu sĩ tinh nhuệ, địa vị của Phong Văn Bá ở Quảng Thành Cung có sự lung lay, tiếng nói không còn trọng lượng như trước?

Trước đó không lâu, nàng nhận được tin Mịch La gửi tới, quả nhiên tình huống cùng với phân tích của đám người Lang Gia không khác nhau nhiều. Phong Văn Bá những năm gần đây khắp nơi nhằm vào Ẩn Lưu cũng không được lòng người, đều là bị chỉ trích vì quá hao tốn. Chẳng qua là trước đây hắn nắm đại quyền, thủ hạ tu sĩ bảo vệ xung quanh đông đảo, người khác làm sao phải bác được hắn? Hiện tại vật đổi sao rời, nội bộ Quảng Thành Cung đã phản đối lớn, lại thêm các trưởng lão đức cao vọng trọng đứng ra, lấy việc hắn tương trợ Tẩy Kiếm Các khiến tiên phái tổn thất năm vạn quân tinh nhuệ, nguyên khí tổn thương nặng nề yêu cầu hắn thoái vị.

Cho nên giờ phút này Phong Văn Bá tự thân lo không xong, nơi nào có thể phân thân đối phó với Ẩn Lưu? Nhìn đến đây nàng cũng không khỏi cảm thán đối với lòng người, quyền thế chi đạo nàng mới chỉ ở mức học nghề, xa không bằng Mịch La, Lão Hạc, những người này đều thấy được cục diện thông thấu. Đồng thời Mịch La cũng chỉ ra, từ đấu hiệu một loạt hành động của Phong Văn Bá, hắn cũng không phải bị phân thân của Âm Cửu U không chế mà là bị dụ dỗ, thông đồng làm bậy. Cứ như vậy, tình hình trước mắt đối với Ẩn Lưu và Phủ Phụng Thiên mà nói chính là thời cơ tốt nhất để thu phục Quảng Thành Cung, còn đối với Triều Vân Tông và Bạch Kình mà nói là cơ hội tốt nhất để bắt lại Phong Văn Bá.

Không sai, ngày đó nàng đã cùng Bạch Kình hứa hẹn kết minh. Triều Vân Tông nguyện ý tham dự đồng minh tam phương, tìm cơ hội đem Phong Văn Bá kéo khỏi vị chí môn chủ. Hôm nay còn thời gian hơn một tháng, Ẩn Lưu đã chỉnh đốn tam quân xong, chỉ chờ Lang Gia từ tiền tuyến Đông Bắc trở về là sẽ lên đường.

Tuy nói thời gian giao chiến đã hẹn, tông phái hiện đang trong thời gian chiến cuộc chưa có đủ tiên nhân trở về tham gia. Nhưng nếu sinh tử tồn vong trước mắt, người tông phái còn muốn cứng rắn đối chọi? Dù sao cũng chỉ có một con đường chết, cố gắng còn có cơ hội sống sót, kẻ ngốc cũng biết làm sao để chọn. Hơn nữa đối thủ lần này là tiên tông vạn năm Quảng Thành Cung, để phòng ngừa vạn nhất, Lang Gia phải theo quân xuất hành.

Đây cũng là lý do từ sau khi nàng trở về Ẩn Lưu mỗi ngày đều khêu đèn xem tình hình.

Có câu quân chưa động lương thảo đã đi trước. Tuy nói yêu quái không cần ăn uồng phiền toái giống con người, Ẩn Lưu cũng có túi trữ vật có thể cung cấp chuyên chở hậu cần, nhưng để chuẩn bị cho mười vạn yêu binh về đan dược, pháp khí, khôi giáp, linh mễ, trang khí giới vật tư toàn bộ Ẩn Lưu từ trên xuống dưới cũng bận rộn thành một đoàn, nàng cũng sứt đầu mẻ trán.

Huống chi việc nàng cần làm cũng không chỉ có một chuyện này.

Hiện có tin đồn đang lan tràn khắp Nam Chiêm Bộ Châu, thương hội số một đại lục Thiên Thượng Cư lại âm thầm cùng Ẩn Lưu làm ăn, cung cấp các loại nguyên liệu cho chiến cuộc của yêu tông này, giúp nó khuếch trương hành động. Lời đồn này từ Kinh đô và bảy tám thành trì lớn đồng thời phát ra, cho nên không tới thời gian một tháng đã truyền khắp nam và trung Nam Chiêm bộ châu, sau đó lan sang phía tây. Ẩn Lưu ở phía tây đại lục, tin tức này là do Trì Hành ở phân bộ Địch Vân châu và Mịch La đồng thời truyền tới.

Nàng vừa nghe đã biết đây là do tai hoạ ngầm từ một tháng trước phát tác. Trường Thiên bắt đi mấy vị trưởng lão từ Bạch Ngọc Kinh, người cuối cùng được thả chính là Phù trưởng lão của Thiên Xu, nhưng sau khi phóng thích chưa tới một canh giờ liền bị người bắt đi. Đại khái là bắt đi để làm chứng cho tin đồn.

bởi vậy, giao dịch giữa Ẩn Lưu và Thiên Thượng Cư bị buộc phải huỷ bỏ, thế lực sau lưng mấy vị trưởng lão phát ra tin tức, chuyện này đã bị công khai, không biết có bao nhiêu con mắt đang ngó chừng, Thiên Thượng Cư cần bo bo giữ mình, không cách nào thực hiện hiệp ước.

Nàng biết đây là kế rút củi đáy nồi, đoán chừng nội bộ Thiên Thượng Cư đang tranh đấu gay gắt mới chuyển dời mâu thuẫn tới Ẩn Lưu, hơn nữa chuyện này đã truyền rộng rãi, những giao dịch chưa hoàn thành với Ẩn Lưu,các đại tông phái không cần thực hiện nữa, như vậy hàng năm có thể tiết kiệm một khoản tài vật lớn. Trong mắt Ninh Tiểu Nhàn đây là một hành động cực kỳ ngu xuẩn, không biết rốt cuộc nội bộ Thiên Thượng Cư xảy ra chuyện gì, lại đem chuyện xấu đưa ra thiên hạ. Phải biết rằng, thương hội coi trọng nhất là danh tiếng, nếu chuyện Thiên Thượng Cư lén lút cùng Ẩn Lưu giao dịch bị người tu tiên toàn đại lục biết, sau này địa vị khó có thể như cũ.

Chẳng qua nàng cũng không quan tâm tới Thiên Thượng Cư, hiện tại phiền não của nàng là những vấn đề của Ẩn Lưu. Không có nguồn thu từ những thế lực lớn này hàng năm, hao tổn của Ẩn Lưu lập tức bội chi trầm trọng. Lại chuẩn bị cho trận đại chiến lớn, đi đâu lo đủ quân phí? Chiến lợi phẩm Hắc Phong Quân mang lại quả cần dùng khẩn cấp, Tẩy Kiếm Các tích luỹ mấy vạn năm là khối tài sản lớn. Nhưng dạng miệng ăn núi lở này không phải biện pháp, chi bằng mở ra các tài nguyên khác.

Trì Hành ở Địch Vân Châu thành lập phân bộ của Ẩn Lưu, chỉ dùng thời gian một tháng đã phân ra các hạng mục công việc rõ ràng, động tác này đã là cực nhanh rồi, không thể hy vọng xa vời trong ngắn hạn hắn vì Ẩn Lưu tiếp tục không ngừng tạo máu, tiền bạc.

Nhưng mà vẫn có tin tức tốt, cùng dân du mục biển hiệp đàm là một chuyện tốt. Lúc trước nàng từ lăng mộ đại thủ lĩnh Man tộc biết được tin tức, phía tây năm mươi dặm hải trình từ rừng rậm Ba Xà có một mỏ khoáng mạch bí ẩn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.