Chương trước
Chương sau
Edit: Tâm Tĩnh

Beta: Tiểu Tuyền

Vừa vặn có một binh lính phủ nha cầm lấy gậy gộc đập về phía ngực Từ Nhị, người kia lại không hề trốn tránh mà còn trực tiếp ăn một gậy đó, sau đó đưa tay nắm cổ tên lính dùng sức vặn một cái. Chỉ nghemột tiếng “rắc rắc”, cổ tên lính kia đã bị bẻ gãy, đầu nghiêng một góc quỷ dị, người cũng trượt đến trên đất. Quần chúng đang quan sát lập tức đồng loạt kinh hô: “Giết người!”

Ninh Tiểu Nhàn lại âm thầm cau mày. Một kích trước khi chết của binh lính kia khiến Từ Nhị bị thương mười phần mười đấy. Nàng nghe được xương ngực Từ Nhị phát ra tiếng vang nặng nề, ít nhất cũng nứt xương rồi.

Nếu đổi những người khác, giờ phút này đã sớm nằm trên mặt đất lớn tiếng không ngừng rên rỉ. Sao có thể có thể giống như hắn như vậy vẫn còn dư sức hưng phấn đả thương người? Sức lực của hắn cực lớn, nàng trước kia cũng đã thấyqua tình huống người khác tấn công lại không trốn không né, đó là ở trong bí cảnh giam cầm Đồ Tẫn. Cô gái kia tự ý sử dụng cổ thuật dùng con người làm túi da luyện thành cổ thi, quả thật có bộ dáng gần như vậy. Tổng kết lại, người này rất phù hợp với các đặc điểm bị tà vật nhập vào người.

Nàng quay đầu theo bản năng nhìn Trường Thiên một cái. Hắn cũng đã chen đến bên người nàng, thấy động tác này lập tức ngầm hiểu: “Vật nhập vào thân, nó núp trên xương sống phía sau lưng hắn.”

Nàng thả ra thần niệm, quả nhiên”nhìn” đến sau lưng Từ Nhị trên xương cột sống ngực thứ nhất đến xương cột sống ngực thứ tư có nằm úp sấp một vật kỳ quái. Vật này có sáu chân, cái đuôi dài nhỏ, bộ dáng có chút giống như nhện. Chỉ có điều giờ phút này sáu chân đều cố định ở trên da Từ Nhị, phần đuôi dạng châm lại đâm thật sâu vào trong xương cổ. Đồ chơi kia còn chưa lớn bằng bàn tay nàng, vốn có dáng bẹp nhưng bây giờ bụng căng tròn vo, tựa hồ vừa đâm lập tức vỡ.

“Đây là vật gì?” Nàng lẩm bẩm nói, Cùng Kỳ trong Thần Ma ngục đã cạc cạc nở nụ cười nói: “Là phúc sinh tử, còn là phúc sinh tử giống cái! Nữ chủ nhân, ngài bắt được nó sẽ phát tài!”

“….. Chưa từng nghe qua.”

“Là một trong những thần tài loài người cung phụng.” Cùng Kỳ nói: “Cũng là loại sâu thích ký sinh trên cơ thể người.”

“Ồ, con sâu đó có thể là thần tài?” Loài người không thiếu não như vậy chứ, coi ký sinh trùng làm thần tài?

“Chắc chắn 100%!” Cùng Kỳ vội vàng nói: “Người phàm ngu dốt, bốn thần tài dân gian lạy không nhất định tất cả đều có bộ dáng loài người nha! Ngài đã quên ư, trên thảo nguyên Hi Thụ của Nam Chiêm Bộ Châu có một bộ tộc nhỏ người phàm, thầntài dân bản xứ lạy chính là mã vương gia ba mắt. Cũng bởi vì bọn họ buôn bán ngựa ba mắt có huyết thống ngựa yêu, ở đất liền có thể bán ra giá cao. Loài người rất thực tế như thế, chỉ cần có thể mang đến phúc tài, vô luận có bộ dáng gì cũng có thể lạy làm thần tài.

“Phúc sinh tử hoang dại sinh sống ở nơi có đất đai màu mỡ, khí hậu thịnh vượng, chỉ có điều khi gặp gỡ loài người sẽ chủ động đuổi theo rồi nhập vào. Hơn nữa nó quả thật có bản lĩnh chiêu tài chiêu phúc. Cho nên hơn một vạn năm trước còn thường xuyên có người chủ động đến nơi hoang dã tìm phúc sinh tử này. Đồ chơi này được tôn sùng là thần tài một chút cũng không kỳ quái.”

“Bình thường mà nói, sau khi loài người mời phúc sinh tử ký sinh đến thân thể mình cũng gọi là phụ thể thần tài. Phúc sinh tử chỉ biết hấp thu chút ít tinh khí cho mình dùng, lại có thể mang đến cho ký chủ phúc khí và tài vận, thường xuyên phát tài nhỏ, nhặt được chút bảo bối, gặp gỡ một chút chuyện tốt, coi như cả hai cùng có lợi. Nhìn bộ dáng Nhị thiếu gia Từ gia, hẳn ăn uống, đánh bạc mọi thứ đều dính cho nên gần đây khẳng định may mắn, thường có thể thắng ít tiền ở sòng bạc. Ngài mới vừa cũng nghe người bên cạnh nói, việc làm ăn trong nhà hắn gần đây đột nhiên trở nên rất thuận đấy.”

Ninh Tiểu Nhàn cười lạnh nói: “Có chỗ sai, theo như ngươi nói vậy, phúc sinh tử có lợi mà vô hại với con người, làm sao con trước mắt này lại hung tàn như thế! Lấy người hút……dương đến chết.”

Cùng Kỳ kiên nhẫn nói: “Hắc hắc, không thể nói là có lợi vô hại. Người bị phúc sinh tử bình thường nhập thân, nếu như lâu dài đeo vật này mà nói, tinh khí luôn thiếu và yếu ớt, chết sớm, giảm thọ cũng là khó tránh khỏi. Điều này cũng vô cùng hợp lý, có được tất có mất, nghĩ đến gia tăng tài, lộc thì tất nhiên muốn tổn thất chút tuổi thọ và sức khỏe. Có vài người và gia đìnhs aukhi được thiên sư chỉ điểm, sẽ thường xuyên ăn vài loại thức ăn tăng thêm ích khí, dùng để cung ứng yêu cầu của phúc sinh tử để thương tổn giảm tới thấp nhất.”

“Chỉ có điều lời ta vừa mới nói chỉ là tình huốngbình thường. Phúc sinh tử bình thường sẽ không chủ động thương tổn loài người, chỉ dưới một loại tình huống ngoại lệ.” Cùng Kỳ khoe khoang nói: “Đó chính là phúc sinh tử giống cái mang thai, hơn nữa đời sau là giống đực. Vật này không thuộc về tà vật, bình thời đều sinh hoạt trong hoàn cảnh ở đầm nước ẩm thấp. Nhưng sau khi cơ thể mẹ vừa mang bầu giống đực đời sau thì nó sẽ cần hấp thu một lượng lớn dương khí mới có thể tiếp tục sinh trưởng.”

Ninh Tiểu Nhàn nghe đến đó, cau mày nói: “Trong thiên địa dương khí phân tán nhiều, con phúc sinh tử này cần gì phải tìm tới loài người?”

“Ngài có điều không biết, nơi này cách Vân Mộng Trạch rất gần. Lúc cấm địa kia bị phong tỏa không thấy mặt trời, hơn nữa mấy chục năm mới mở ra một lần, chắc khi con phúc sinh tử giống cái này trốn ra từ bên trong, trứng trong bụng đã đến trình độ dầu hết đèn tắt. Nếu không nhanh chóng bổ sung thì sẽ không cứu được. Hoặc nó thử qua một lần thì phát hiện từ trên người loài người thái bổ dương khí nhanh hơn so với hấp thu dương khí giữa trời đất. Người xem bụng nó đã phát tím, đây là dấu hiệu trứng sâu đã thành thục.”

“Phúc sinh tử bình thường chỉ ghé vào trên người kí chủ hấp thu tinh khí nhưng lại không chi phối hành động của kí chủ. Cho nên Nhị thiếu gia Từ gia này được phúc sinh tử nhập vào người chống đỡ, vô luận là số mệnh hay sức mạnh đều trở nên lớn hơn rất nhiều. Nhưng vài lần trước len lén đi thái bổ thần trí vẫn còn thì sẽ không đả thương người đến mức này, cũng hiểu được muốn bí mật làm việc. Nhưng giống cái này đại khái cảm giác được nó sắp sinh, một lần thái bổ cuối cùng tối hôm qua dứt khoát khống chế thần trí Từ Nhị, hút khô người đàn ông bị hại, hành tung bỗng chốc bại lộ.”

Nàng như có điều suy nghĩ nói: “Vật này không thể tự do lựa chọn kí chủ sao?”

“Nữ chủ nhân, ngài thật quá anh minh rồi, thoáng cái hỏi đúng trọngđiểm!” Cùng Kỳ vừa giải đáp còn chưa quên thuận miệng tâng bốc: “Trừ phi kí chủ hiện tại chết, nó mới có thể đi tìm người kế tiếp. Đây cũng là ý định của con phúc sinh tử cái bây giờ. Nó lập tức muốn sinh rồi, vì vậy muốn mượn tay loài người giết chết Từ Nhị, giúp nó thoát khỏi kí chủ, bỏ đi tìm nơi đẻ trứng.”

Một chủ một bộc nói chuyện với nhau, Trương đại nhân kia đã sớm nổi giận nhổ đứt một túm râu dài nói: “Không cần nương tay!”

Vừa dứt lời, trong đám người đãnhào ra một người phụ nữ trung niên che ở trước mặt Từ nhị thiếu, vừa khóc hô: “Chớ làm tổn thương con trai ta!” Bà ta đã hơn bốn mươi tuổi nhưng gương mặt vẫn bảo dưỡng rất khá, hơn nữa quanh thân lăng la có thể thấy được bình thường sống an nhàn sung sướng. Nhưng bây giờ trâm cài đầu xốc xếch, gần như muốn nhào tới dưới chân Trương đại nhân.

Còn không đợi vị Trương đại nhân kia mở miệng, công tử Từ nhị thần trí điên cuồng khóe mắt liếc qua thấy có người nhào ra, thế là hắn ha ha cười to hai tiếng rồi xông lên túm người phụ nữ trên mặt đất kia lên. Hắn đá một phát vào phía sau lưng bà ta. Hiện tại các động tác của có lực rất lớn, chỉ nghe một tiếng rắc rắc, hình dáng xương sống thắt lưng người phụ nữ kia lập tức hết sức kỳ quái.

Tất cả mọi người biết người phụ nữ này là ai nên họ không nhịn được hoảng sợ biến sắc. Trong tiếng khócthét chói tai của mấy người phụ nữở bên trong, Trương đại nhân kinh hãi nói: “Mẹ ngươi mà ngươi cũng có thể ra tay hung ác như vậy, thật đúng là nghiệt súc! Bắt hắn giết chết cho ta!”

Mới vừa rồi trong lúc vây đánh đấu, đám binh lính phủ nha không được ra lệnh nên không dám dùng tới vũ khí, ngược lại còn bị Từ Nhị đánh chết một người, đả thương ba, bốn người. Hiện tại đứng trên sân chỉ còn lại có mười hai, ba người thôi, trong lòng họ đều nén giận trong lòng. Giờ nghe được Trương đại nhân hạ lệnhnhư vậy, đám binh lính phủ nha lập tức nhe răng cười rút đao kiếm nhào tới.

Nhưng vào lúc này, Ninh Tiểu Nhàn nghe được một giọng nói quen thuộc trong đám người hỗn loạn kích động nói: “Sư huynh, thứ này hẳn là phúc sinh tử giống cái!” Chính là tiểu thụ tuấn mỹ kia tối hôm qua ở viện hàng xóm uyển chuyển rên rỉ!

Chợt nghe được giọng hắn, Trường Thiên cũng liếc mắt một cái, khẽ cau mày. Hắn hoàn toàn không hề có chút thiện cảm nào đối với một cặp này, nhất là tên tiểu tử này.

Hai người này cùng đi với nhau, vị sư huynh kia tất nhiên cũng ở đó nên khi nghe hắn nói như vậy thì làm như dụng tâm dò xét một chút rồi mới vui vẻ nói: “Không sai, quả nhiên là nó. Vật này còn có giá trị cao hơn xích long thảo. Nếu có thể bắt nó lại, trang chủ tất sẽ đồng ý điều kiện của chúng ta!”

Cùng Kỳ chậc chậc nói: “Hai tiểu tử này không học theo gương tốt thế mà lại cũng biết phúc sinh tử. Xem ra sơn trang Vô Niệm cũng là tiên phái thiên về chế phù.”

Nếu trên người phàm có đồ vật mà người tu tiên vừa ý, người đó sẽ khách khí sao? Vị sư huynh kia mặc niệm một câu khẩu quyết, bên người có ánh sáng nhạt hiện lên, hiển nhiên hắn ta đang tế ra pháp khí bổn mạng. Hắn định giết chết Từ Nhị để đoạt bảo. Lúc này, binh lính trong sân đã lấy ra binh khí riêng của mình rồi cùngchào hỏi trên người Từ Nhị.

Ở trong mắt quần chúng không rõ chân tướngxem, động tác Từ Nhị đột nhiên trở nên rất chậm chạp dây dưa dài dòng, nơi nào còn có vẻ uy mãnh quyền cước võ thuật như lúc trước? Chỉ có rất ít người hiểu, phúc sinh tử khống chế đầu óc của hắn, kích thích thần kinh, sinh ra tác dụng hưng phấn cùng loại với a-đrê-na-lin. Nhưng điều này tất nhiên cũng có tác dụng trong thời gian có hạn, hiện tại thời hạn có hiệu lực qua, dù sao thân thể bên trong của hắn rất kém cỏi. Người không còn chút sức lực nào, nếu tiếp tục thì động tác sẽ không lớn bằng lúc trước rồi, nhất thời bị chém máu tươi đầm đìa.

Những binh lính này lúc trước bị hắn khi dễ quá ác rồi, hiện tại nơi nào chịu thu tay lại. Một người trong đó hét lớn một tiếng rồi chém dao bầu xuống. Vì vậy đầu Từ Nhị bị chém bay lên, nhanh như chớp rơi xuống trên mặt đất cách nơi nàyhơn hai trượng. Cư nhiên dễ dàng như thế? Cảtên binh lính phủ nha kia và tất cả mọi người ngẩn ngơ nên họ đều không thấy được sau khi thi thể không đầu của Từ Nhị ngã xuống đất, quần áo phía sau lưng hắn khẽ ngọa nguậy, hẳn có vật muốn chui xuống dưới đất chạy trốn, động tác còn rất mau lẹ.

Quả nhiên kí chủ vừa chết, con phúc sinh tử kia đã được tự do. Phúc sinh tử thích ở dưới đất, bản lãnh đào động rất được. Chỉ cần để nó tiếp xúc với mặt đất, dù người phàm nơi này có phát hiện ra nó cũng đừng mơ bắt nó trở lại.

Tên sư huynh kia bước một bước xa ra khỏi đám người, một cước đá bay lật thi thể Từ Nhị ra. Mọi người lúc này mới thấy phía dưới thi thể còn có một côn trùng hình thù kì quái. Cứ như vậy trongchớp mắt, hơn phân nửa thân thể con vật kia đã chui vào dưới đất, chỉ còn mấy móng vuốt còn lộ bên ngoài, mắt thấy sắp bỏ chạy.

Tu sĩ anh tuấn dù gấp cũng không loạn, trong miệng đọc bí quyết, giơ lên trường kiếm vạch một vòng tròn ở chỗ phúc sinh tử ẩn thân vào, quát khẽ: “Định!”

“Ồ, quy định phạm vi hoạt động? Chiều này sử dụng không sai.” Ninh Tiểu Nhàn khen một tiếng. Đó là một thần thông hệ thổ nhỏ rất có tác dụng, sau khi sử dụng có thể giam cầm vật và việc trong phạm vi nhỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.