Chương trước
Chương sau
Edit: Tâm Tĩnh

Beta: Tiểu Tuyền

“Ồ!” Cái tấm chắn này nhìn thật quen mắt. Ninh Tiểu Nhàn liếc cái đã nhận ra, từ Hồng Cốc của Vân Mộng Trạch xông vào màn thiên địa thứ nhất, Trường Thiên tế ra quy giáp Huyền Vũ cũng biến thành một tấm chắn như vậy. Chỉ có điều hiển nhiên cái trong tay Huyền Vũ lớn hơn nhiều lắm, dày cộm nặng nề như nham thạch, hơn nữa mỗi một khối mai rùa đềucó khắc rõ yêu văn.

Dù người không có thường thức cũng biết, lúc này Huyền Vũ rõ ràng đã tế ra quy giáp của mình rồi! Đa số yêu quái đều biết dùng bộ phận trên người mình để luyện chế pháp khí. Ví dụ như quần áo Trường Thiên bình thường dùng chính là da lân Ba Xà hóa thành, kiểu dáng tự do lựa chọn. Toàn thân Huyền Vũ bộ phận có lực phòng ngự mạnh nhất vừa xem đã hiểu ngay nên nó luyện lưng giáp của mình thành pháp khí. Hơn nữa thứ này mang theo thiên phú hệ thổ dày dặn, không có gì có thể xuyên thấu.Huyền Vũ uy danh hiển hách, sơn hà trận chiếm một nửa công lao, một nửa khác chính là do lá chắn này của Huyền Vũ lập nên.

Được sức mạnh của chủ nhân kích thích, yêu văn khắc trên lá chắn Huyền Vũ lập tức thoát khỏi tấm chắn rồi nổi lên trên, lóe ra ánh vàng nhàn nhạt,bay múa vòng quanh tấm chắn. Cách nhau quá xa, Ninh Tiểu Nhàn chỉ có thể mơ hồ nhận ra mấy chữ trấn, ngự, thủ, định, còn lại vô luận như thế nào đều không thấy rõ. Sau khi bị tia chớp đánh trúng, ánh sáng xanh phát ra lập tức phân giải thành vô số điện xà bơi lượn trên tấm chắn Huyền Vũ. Tuy là lôi điện biến thành, song trên đầu những điện xà này không có sừng nhưng dưới bụng có móng vuốt, rõ ràng là hình tượng ly long được mô tả rất sống động.

Chỉ có điều mỗi một mảnh tấm chắn bị chúng bơi tới vết rạn hoa văn vừa hiện lên thì lập tức đã bị yêu văn hiện lên bao trùm, tạo thành một quả cầu ánh sáng nho nhỏ giữa vàng và trắng, hiển nhiên hai bên đang chém giết nhau. Có lúc là yêu văn chiến thắng điện xà, có khi lại là điện xà nuốt vào yêu văn. Nếu từ góc độ Huyền Vũ nhìn sang, yêu văn trên tấm chắn và ánh chớp đều đang nhanh chóng biến mất, hiển nhiên đang đồng quy vu tận.

Đợi đến sau khi những yêu văn kia biến mất toàn bộ, trên lá chắn Huyền Vũ lại có ánh sáng màu vàng hiện lên, hóa thành một đầu quái thú ngửa mặt lên trời gầm thét. Bộ dáng chính là Huyền Vũ, chẳng qua đây chỉ là phiên bản bỏ túi, thu nhỏ lại không biết bao nhiêu lần so với bản gốc, vừa mới xuất hiện đã như cá voi hút nước hút điện xà vào trong miệng mình.Giống như Phúc Vũ Đỉnh có thể nuôi ra Cùng Kỳ, đầu quái thú này chính là khí hồn của lá chắn Huyền Vũ.

Những thứ này nói thì chậm nhưng thật ra cũng chỉ phát sinh trong nháy mắt.Người phàm chỉ thấy lôi điện đánh trên tấm chắn Huyền Vũ nhất thời ánh sáng vàng sáng rực lên. Mặc dù cách xa nhau mấy dặm, trong tai mọi người rất quỷ dị nghe được một tiếng gào thét nổi giận không cam, sau đó chính là tiếng răng rắc giòn vang rợn người, tấm chắn Huyền Vũ từ đó rách toác thành hai nửa.Tự luyện thành lá chắn Huyền Vũ sẽ bị tổn hại, rốt cục cũng thua dưới uy lực của thiên lôi!

Loại pháp khí bổn mạng tan vỡ, hơn nữa khí hồn kết nối với tấm chắn cũng bị lôi điện đánh tan, tạo thành tổn thương rất lớn đối với bản thân Huyền Vũ. Thân thể mềm mại của nàng ta lập tức thoáng một cái, trong miệng phun ra một búng mưa máu. Nàng ta cũng không dám chậm trễ, một tay thu hồi lá chắn Huyền Vũ, một tay khác cực kỳ nhanh đọc hai pháp quyết, yêu lực lập tức hóa thành hai dãy núi che ở trước mặt.Điện xà còn lại không chút do dự nhào tới, hai tòa núi thay nàng ta đỡ va chạm lập tức hóa thành hư ảnh, biến mất không thấy gì nữa.

Cuối cùng có vài cái lôi điện bổ thẳng vào trên người Huyền Vũ, nàng ta chưa kịp thốt lên tiếng nào đã bị đánh trong nước vào không thấy đâu. Nhắc tới cũng kỳ lạ, lúc nàng ta hóa ra bổn tôn, người bên cạnh chỉ biết sợ nhưng khi lấythân phận nữ nhân yếu đuối xuất hiện như vậy, lúc nàng ta bị thiênlôi đánh bay, rơi xuống như hồ điệp gãy cánh, ưu mỹ nhưng lại bất lực, thật làm cho người xem nơi xa đều muốn thở một tiếng thật dài.

Trường Thiên nhìn đến đây lại nhíu mày nói: “Không tốt!”

Mọi người đang thấy hãi hùng khiếp vía, nghe vậy đều nhìn tới đây, chỉ thấy lông mày dài của hắn nhíu thật chặt: “Các ngươi có từng nhìn thấy mảnh vỡ của pháp khí rơi xuống không?”

Mọi người đều sửng sốt, sau đó hít một hơi khí lạnh! Đúng rồi, Huyền Vũ nghênh chiến lôi kiếp phiên bản tăng cường, hiệu quả âm thanh ánh sáng quá tốt, mọi người xem quá nhập thần nhưng lại quên kể từ khi Huyền Vũ đi tới rãnh biển, tế ra pháp khí chính là tấm chắn vỏ mai của chân thân luyện thành. Đây cũng là bổn mạng pháp khí của nàng, làm sao có thể giống như những pháp khí khác dùng hết rồi tựu vứt bỏ?

Huyền Vũ vẫn độ lôi kiếp thất trọng, chỉ có điều uy lực vài cái phía sau tất cả lên một cấp bậc mà thôi, cho nên lôi kiếp nàng ta gặp phải chỉ còn lại có hai phát cuối cùng rồi! Hơn nữa một cái kế tiếp chính là tru thần lôi cực kỳ đặc thù. Những lôi kiếp khác đều công kích thân thể người tu tiên, chỉ có thứ này khảo nghiệm đạo tâm người tu tiên, tất cả chuyện xấu hổ, chuyện ăn năn, chuyện ác độc khi sống đã làm cũng sẽ hóa thành trăm nghiệt tâm ma tới cắn thần hồn nàng ta. Năm đó, thực ra Nam Cung Chân chính là chết dưới một cái tru thần lôi.

Nhưng đừng quên, chính là bởi vì nó không thể tránh, muốn tránh cũng không được, đánh thẳng vào lòng người nên Huyền Vũ tuyệt đối không thể khi tru thần lôi phủ xuống còn dùng pháp khí chống đỡ! Điều này có ý nghĩa, nếu như đám người Ninh Tiểu Nhàn không thể bắt được mảnh vỡ pháp khí Huyền Vũ chống đỡmột cái thiên lôi cuối cùng thì sẽ bị truyền vào màn thiên địa thứ tư! Lấy sự hiểu rõ của bọn họ đối với Huyền Vũ, lần này nàng ta dùng đến bảo bối tám phần chính là sơn hà trận danh tiếng lẫy lừng. Dù sao thần khí có tốt hơn nữa cũng không có quan trọng bằng tính mạng của mình.

Nhưng sơn hà trận khác với pháp khí bình thường, nó từng thừa nhận thiên mệnh. Nếu nó đối chiến với một cái lôi kiếp cuối cùng mà không vỡ thì sao đây? Nếu Huyền Vũ thu thập mảnh vỡ của nó, không để nó rơi lung tungtrong biển thì sao? Những người phàm tục bọn họ lại đi đâu tìm kiếm phù vật để ra khỏi trận?

Trước đây đám người Càn Thanh thánh điện và Công Tôn Bộ tiến vào Cố ẩn Sơn Hà trận, Huyền Vũ đều độ kiếp ở nước cạn, pháp khí nàng ta từng sử dụng tự nhiên rải rác rơi tại đó, người phàm muốn đi lấy tất nhiên không khó. Nhưng đại cục một màn này đã bị thay đổi, hiện tại bọn họ phải làm như thế nào cho phải?Chuyện này nghĩa kĩ lại mà cực kì sợ hãi.

Không đợi bọn họ suy nghĩ nhiều, Trường Thiên đã trầm giọng mệnh lệnh: “Đồ Tẫn, nhanh chóng để cho cá voi quay đầu, chúng ta đi chỗ nước cạn.” Thay vì ở chỗ này đánh cuộc vận may, không bằng trở lại khu nước cạn phía trước Bích Tâm Đảo, nơi đó chắc chắn có lưu lại mảnh vỡ pháp khí Huyền Vũ vượt qua lôi kiếp lúc trước. Đừng nói một chiếc, một cái đỉnh Thanh Kim kia, bọn họ tận mắt thấy nó bị thiên lôi làm nổ tung thành vô số mảnh vỡ rơi vào trong nước đấy.

Đồ Tẫn cũng biết chuyện quá khẩn cấp, tiếng nói Trường Thiên vừa phát ra, dưới chân mọi người rung mạnh, nhất thời đứng không vững nhưng cá voi lại đột nhiên xoay người chạy nhanh về hướng bắc.

Tuy tốc độ cá voi đi cũng không chậm nhưng hiển nhiên không cùng một cấp bậc với Huyền Vũ. Nàng ta thiên về ngự thủy, từ khu nước cạn vọt tới phụ cận rãnh biển trước sau chỉ dùng không tới mấy chục hơi thở. Nhưng mấy chục dặm lộ trình để cho cá voi bơi cần ít nhất nửa canh giờ!Lần này, tất cả mọi người đều lo lắng, cũng không còn bàng quang nhàn nhã nữa. Ngay cả Hoàng Huyên vốn không tim không phổi nhất, hiện tại cũng ngậm chặt miệng lại, không có tâm tư nói tiếp nữa.

Cá voi lẻn vào đáy biển nhanh chóng bơi đi, tránh lực cản sóng gió trên biển, bởi cá voi đóng chặt miệng, mọi người lại lần nữa lâm vào bóng tối. Ở đây tối tới mức đưa tay không thấy được năm ngón nhưng lại có một không khí áp lực và vô cùng lo lắng tràn ngập.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.