Năm đó thi đại học, trường trung học trực thuộc đại học D đã rửa sạch nhục nhã. Giản Tri Ngôn là thủ khoa của khối, trúng tuyển đại học B. Lớp 3 thi rất tốt, tỉ lệ trúng tuyển cao tới 95%.
Lúc tốt nghiệp, cô Cao tự mình viết cho mỗi học sinh tốt nghiệp một lời trích dẫn. Tạm biệt một khoá tốt nghiệp, bọn họ cũng thu hoạch được rất nhiều.
Cả lớp mỗi người đều có một tờ giấy, bên trên là chữ ký của mọi người. Có chữ rồng bay phượng múa, có chữ ngay ngắn nghiêm chỉnh.
Giản Tri Ngôn đem tờ giấy kia chép lại, rồi đưa cho mọi người cất giữ.
Hơn hai năm trôi qua, cái tên Ninh Quân đã sớm bị lãng quên.
Ngày thứ hai, mọi người quyết định gặp nhau tại một nhà hàng gần đại học B.
Mọi người đều đến rất sớm.
"Giản Tri Ngôn, hôm nay có những ai đến vậy?"
"Những ai có thể tới tớ đều đã thông báo rồi."
Trong mấy năm này, mọi người đều đã thay đổi không ít. Từ quần áo, kiểu tóc cho đến khí chất, cũng không còn thấy sự ngây ngô như năm đó nữa.
Trong phòng náo nhiệt ồn ào, mọi người nói chuyện công việc, thỉnh thoảng kêu ca một chút vì giá nhà ở thành phố khiến mọi người theo không kịp.
Khi mọi người đang nói chuyện, cửa phòng khách đột nhiên mở ra. Một thân ảnh cao lớn đi tới.
Trong phòng im lặng trong chốc lát, nhưng bầu không khí trong nháy mắt liền náo nhiệt lên.
"U, Cố thiếu gia tới a!" Kiểu xưng hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tien-sinh-da-lau-khong-gap/1961412/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.