Edit: Doãn Kiệt
Beta: Doãn Thiên
Từ lúc Ninh Quân vạch mặt với ba Ninh lần trước, ba Ninh và mẹ Ninh cũng không liên lạc với con trai lần nào. Bọn họ cũng chỉ biết tin Ninh Quân đi Hạ Môn từ chỗ của Tử Hàm.
Ninh Hàm và Lý Tư Dương về nhà ăn cơm.
Ba Ninh hỏi cô: "Hai đứa định bao giờ kết hôn?"
Ninh Hàm: "Không vội."
Ba Ninh nghiêm nghị, "Nếu con sợ sinh con xong không có ai trông thì bố với dì con có thể hỗ trợ một tay." Còn mẹ ruột là Ninh Hàm thì tuyệt đối không trông cậy nổi.
Ninh Hàm cười cười, "Ba, không chừng Ninh Quân còn đi trước con đấy."
Ba Ninh bĩu môi, "Nó á, ba không trông cậy vào. Bạn gái còn không mang về nổi." Lòng lão cha già vừa đau vừa xót.
Ninh Hàm và Lý Tư Dương nhìn nhau, "Ba, dì, có chuyện con vẫn không nói với hai người."
"Chuyện gì?" Ba Ninh không hứng thú lắm.
"Hai người sắp thành ông bà nội đấy, Nguyễn Chanh mang thai rồi."
"Thật không?" Sắc mặt ba Ninh thay đổi trong nháy mắt, thần sắc kích động nhiều năm chưa từng thấy, mẹ Ninh cũng thế.
"Thật hơn vang luôn." Cô ngượng ngùng sờ mũi, "Ninh Quân nhờ con có thời gian thì qua xem Nguyễn Chanh."
Mẹ Ninh: "Nếu con không có thời gian, để dì đi chăm sóc, dì có kinh nghiệm."
Ba Ninh: "Bà có kinh nghiệm gì? Lúc bà mang thai Ninh Quân, còn không phải là tôi chăm bà à?"
Mẹ Ninh: "...Tôi từng sinh con, đương nhiên là có kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tien-sinh-da-lau-khong-gap/1961358/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.