Edit: Doãn Tiểu Phong 
Beta: Doãn Thiên 
Tháng mười một, Ninh Quân xin công ty nghỉ phép để kết hôn. Vào đúng ngày, hai người cử hành hôn lễ. 
Dưới sự hỗ trợ của ba mẹ hai bên, hai người nhẹ nhõm đi không ít. Nhất là Ninh Hàm, từ lễ phục cho đến nghi thứ trong hôn lễ của hai người họ đều là cô ấy tổ chức, sợ xếp. Vì vậy mà Nguyễn Chanh rất áy náy. 
Ninh Quân: "Đợi khi chị và anh rể cử hành hôn lễ, chúng ta sẽ giúp lại. " 
Nguyễn Chanh nhìn bụng của mình, "Chị ấy chuẩn bị kết hôn sao?" 
"Trước đây chị ấy nói trước ba mươi tuổi sẽ không kết hôn." Ninh Quân sờ sờ bụng của cô, "Nói không chừng có thể đợi được cá nhỏ làm hoa đồng* này." 
*Hoa đồng: Các bé trai, gái được giao nhiệm vụ cầm nhẫn, rải hoa...trong hôn lễ. 
Nguyễn Chanh liếc nhìn anh, "Làm sao có thể! Vậy phải hai, ba năm nữa sao?" 
Ninh Quân ôm eo cô, "Được rồi, đừng nghĩ chuyện người khác nữa. Anh về đây. Ngày mai anh tới đón em." 
Ở Lăng Thành có một phong tục, trước khi kết hôn một đêm, cô dâu và chú rể không được ở chung với nhau. Vừa rồi ba Nguyễn đã sốt ruột đứng ở cửa, muốn con rể mau chóng về nhà. 
Nguyễn Chanh nhìn anh, mỉm cười, "Ngày mai gặp lại." 
Ngày hôm sau, Nguyễn Chanh bị mẹ kéo ra từ trong chăn, "Chanh Chanh, mau dậy đi. Ngày hôm nay không thể ngủ nướng được, thợ trang điểm, nhiếp ảnh gia đều đến rồi." 
Cô buồn ngủ xoa xoa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tien-sinh-da-lau-khong-gap/1961355/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.