Edit: Doãn Uyển Du 
Beta: Doãn Thiên 
Nguyễn Chanh không thể tin được nhìn nam sinh cao một mét tám trước mặt, anh muốn cô đỡ sao? 
Cao to như anh mà bảo một đứa nhỏ nhắn, xinh xắn lại gầy yếu như cô đỡ? Đây có còn là thủ khoa mà cô biết hay không? 
Anh có ý tốt? 
Cô đang đứng ở giữa, nên khi Ninh Quân duỗi cánh tay ra, cô vô ý thức đỡ lấy anh. 
Gương mặt ửng đỏ cũng mơ hồ để lộ ra sự ngại ngùng. 
Bởi vì vừa mới vận động xong, nên cả người nóng hầm hập, trên cánh tay còn có chút ẩm ướt. Ngoại từ mấy em trai họ ở trong nhà ra thì Nguyễn Chanh chưa từng gần nam sinh đến như vậy, vì thế mà cô cảm thấy có chút lạ lẫm. 
Cô từ nhỏ đã có bệnh sạch sẽ, thế mà lại không chán ghét khi Ninh Quân tới gần. 
Có cô đỡ, Ninh Quân nhẹ nhàng dựa vào cô, nhưng không dám dựa hẳn vào. Cô gầy như thế chắc chắn sẽ không chịu được sức nặng của cơ thể anh.  
Cô cúi đầu nhìn về phía trước. 
Mắt Ninh Quân lại nhìn về phía cô. Tay cô rất đẹp, ngón tay tinh tế trắng nõn. Tay đẹp như vậy mà không viết ra được chữ đẹp, nhưng lại làm ra đồ ăn rất ngon. 
Từ sân trường đi về phía phòng học vẫn là con đường đó, chỉ mất có ít phút, sao hôm nay lại xa quá vậy? 
Hai người áp sát nhau, khoảng cách giữa họ rất gần, cả người Nguyễn Chanh cũng bắt đầu thấy nóng.  Không hiểu tại sao cô lại có chút ngượng, trái tim đập thình thịch. 
Ninh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tien-sinh-da-lau-khong-gap/100618/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.