Cùng vui
Quân Thụy nghẹn họng nhìn Tư Đồ Nhữ xoay người rời khỏi, cả nửa ngày sau cũng không biết nên nói gì cho phải, quay đầu lại nhìn thấy Tư Đồ Bích vẫn đứng nguyên chỗ cũ liền không khỏi nhíu mày. Trương Đình Hải thấy thế liền vội vàng bước đến đỡ Tư Đồ Bích về giường, sau đó nháy mắt với Cam Đường, hai người đồng loạt lui ra ngoài, còn không quên giúp người đóng cửa.
Trong phòng yên tĩnh, chỉ mơ hồ nghe được tiếng hít thở của hai người bọn họ, Quân Thụy lại vì một câu “phải quyết định sớm” của Tư Đồ Nhữ mà không khỏi một phen suy nghĩ, mà Tư Đồ Bích cứ yên lặng ngồi tựa vào giường, cúi đầu nhìn cánh tay băng kín của mình. Hai người cứ thế trầm mặc đuổi theo những suy nghĩ riêng mình.
Một lát sau, Tư Đồ Bích rốt cuộc cũng mở miệng trước, nhẹ giọng gọi “Bệ hạ”, trong thanh âm tràn đầy cảm xúc không xác định, một lát sau lại tiếp tục nói một chữ “ta” rồi ngừng, có vẻ như không biết phải tiếp tục thế nào. Quân Thụy không khỏi thở dài, bước đến ngồi bên cạnh y, nhẹ giọng nói: “Những lúc riêng tư đừng gọi ta là bệ hạ. “
“Dạ…” Tư Đồ Bích cúi đầu, bộ dáng lo sợ bất an khiến Quân Thụy vừa thương vừa giận, hắn rất muốn hỏi vừa rồi Tư Đồ Nhữ rốt cuộc đã nói gì, thế nhưng lại không biết mở lởi thế nào. Hai người tuy đã mở lòng với nhau, thế nhưng chuyện này vẫn là rất mẫn cảm, trước đây bọn họ vẫn cẩn thận không đề cập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-than/2085087/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.