Nhất bên trọng
Cuối Tư Đồ Bích vẫn không thể nào chuyển từ tẩm cung của Hoàng đế ra ngoài, bởi vì sau khi Quân Tiễn đến tẩm cung nhìn thấy tình trạng của Tư Đồ Bích cũng là vô cùng kinh hoảng, vội vàng thân thiết tiến đến trước giường của y để thăm hỏi cụ thể. Cậu cứ liên tục hỏi han Tư Đồ Bích xem y cảm thấy chỗ nào không thoải mái, có cần thứ gì không, quả thực so với bất kỳ ai cũng để bụng hơn không ít. Nghe nói Quân Thụy ban đầu cón muốn đem y từ tẩm cung chuyển ra ngoài thì gương mặt thoáng chốc liền xụ xuống, thẳng thắng mắng Quân Thụy quá vô tình. Quân Thụy bất đắc dĩ liền cứ để mặc bọn họ
Sau khi Tư Đồ Bích uống thuốc tinh thần có khá hơn một chút, tán gẫu cùng Quân Tiễn một lúc liền nhanh chóng hấp dẫn lực chú ý của cậu, khiến cậu giống như một tiểu hài tử ngoan ngoãn tựa ở bên giường nghe y kể chuyện. Quân Thụy hiếu kỳ muốn biết Tư Đồ Bích đang nói gì liền chú tâm lắng nghe một chốc, hóa ra y đang kể 《Sơn hải kinh 》 vốn kể về kỳ nhân dị sự, trách không được chọc cho Quân Tiễn cảm thán không ngừng.
“Được rồi ái khanh, ngươi chớ nói nữa. Tiễn nhi cũng mệt rồi, để đệ ấy nghỉ ngơi một chút đi, nếu không buổi tối đệ ấy mà sốt liền nháo đến không ai có thể ngủ được.” Quân Thụy có chút tức giận không hiểu tại sao, nhấn giọng nói. Tư Đồ Bích ngẩng đầu nhìn hắn một chút, khóe miệng lại gợi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-than/2085042/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.