Vô tình
Mắt thấy hai người mâu thuẫn càng ngày càng gay gắt, Quân Tiễn vội vàng kéo kéo ống tay áo của Quân Thụy. Phải biết rằng mỗi lần Quân Thụy nổi giận đều vô cùng lợi hại khiến Quân Tiễn thực sự rất sợ hãi, bất quá cũng đã rất lâu rồi cậu không nhìn thấy ca ca phát hỏa, lần cuối cùng cũng đã là thật nhiều năm trước đây. Là người trong Hoàng gia, mỗi người đều phải học được cách che giấu bản tâm của mình, qua nhiều năm như vậy Quân Thụy đã luyện ra được bản lãnh sóng gió không sờn, hiện tại cư nhiên lại có thể vì một Tư Đồ Bích nho nhỏ mà nổi trận lôi đình như thế, không biết phải nói là vạn hạnh hay là bất hạnh đây.
Quân Thụy cố gắng nén lại cơn giận chỉ là cười lạnh nói môt câu: “Tư Đồ Bích, ngươi giỏi lắm!” Nói xong thì hai người đều không tiếp tục nhìn mặt đối phương thêm nửa, dưới mái hiên chỉ còn âm thanh nước mưa tí tách rơi. Mưa càng lúc càng lớn, tiếng giọt nước vỗ trên mái hiên tạo ra thanh âm thanh thúy, nước mưa men theo mái hiên chảy thành từng dòng nhỏ. Quân Thụy dùng thân thể của mình che mưa cho Quân Tiễn, thế nhưng cách này cơ hồ cũng sắp không xong, bởi vì y phục sau lung của y đều đã ướt đẫm cả rồi, đường đường thiên tử của vương triều Đại Thích lại có ngày lưu lạc đến mức này thật sự khiến người không nỡ nhìn thẳng.
“Tam gia, nô tài đã phái người quay về gọi mã xa, rất nhanh sẽ có người đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-than/2085030/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.