Tiểu thái giám vừa đi Thọ Khang Hầu phủ đưa phần thưởng xong trở về liền đi thẳng đến trong phòng Lăng Tiêu, khom người nói: “Lăng thiếu gia, phẩm vật đều đã đưa đến, một vị cô nương trong nhà để nô tài đem cái này cho ngài, nói ngài nên để ý”
Lăng Tiêu buông bút lông trong tay tiếp nhận thư tín cười, đưa cho tiểu thái giám một cái hà bao: “Vất vả cho ngươi rồi”
“Không dám không dám.” Tiểu thái giám thông minh đem hà bao thu vào trong ngực, thấp giọng nói:” Nô tài không có gì tốt, bất quá là nghe lời kín miệng thôi, ngài yên tâm.”
Lăng Tiêu hài lòng cười một tiếng, tiểu thái giám liền vội vàng khom người ra ngoài.
Lăng Tiêu đem phong thư mở ra, đây đúng là chữ của Liêu Đinh. Lăng Tiêu đã căn dặn nếu không phải đại sự thì không cần truyền thư tránh để người khác bắt được nhược điểm, xem ra là thật sự có chuyện.
Lăng Tiêu một tay xoa nhẹ thư, mu bàn tay nổi lên gân xanh, mi mắt xinh đẹp giận dữ, hắn tự nhận chưa bao giờ chủ động trêu chọc bên Tây viện, không nghĩ ra không có ý trêu chọc hổ, hổ lại có ý hại người, Hạ Lan cùng Lăng Y cư nhiên ác độc như vậy! Thật khinh người quá đáng!
Trước kia thật đúng là xem thường Lăng Y! Niên kỷ nhỏ như vậy mà có thể nghĩ ra thủ đoạn bỉ ổi như vậy!
Lăng Tiêu lại nhẹ nhàng mở thư ra đọc lại một lần rồi đem đến ngọn nến trên bàn đốt đi phong thư.
Ngọn lửa đỏ lên từng bước từng bước đốt cháy thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-than-lang-tieu/29745/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.