Lăng Y nói đến trang sức Lăng Tiêu nhìn nàng có chút thất thần, nhớ tới một đoạn chuyện xưa…
Đó là khi Lăng Tiêu mới mười tuổi, lúc ấy nữ nhi của Thi phu nhân sinh con, Thi phu nhân phải đi Giang Nam chiếu cố, mà Lăng Trĩ vừa mới bắt đầu học chải đầu vấn tóc, nhất thời không có ai cho đồ trang sức.
Mà Lăng Y một tháng trước cũng vừa mới bắt đầu học chải đầu. Cùng ngày Hạ Lan liền xin Lăng Nho Học không ít châu báu trang sức, còn Lăng Trĩ thì cái gì cũng không có.
Lăng Hầu gia không nghĩ đến mấy chuyện này. Lăng Tiêu mới mười tuổi không vào được khố phòng, ngày đó tự tay hắn cầm tiền tiêu vặt hàng tháng đi đến tiệm trang sức bên ngoài mua cho Lăng Trĩ đồ trang sức.
Mọi chuyện trước kia Lăng Tiêu đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ, không ai rõ ràng hơn hắn loại quẫn bách này. Tuy rằng công tử Hầu phủ tiền tiêu vặt hàng tháng không ít, nhưng muốn đi mua đồ trang sức thì thật sự quá ít. Khi đó tiền tiêu vặt hàng tháng của hắn là hai mươi lượng bạc, hắn lại đi phòng thu chi xin thêm tiền tiêu vặt tháng sau, dùng hết số tiền đó mới có thể mua một bộ trang sức tầm thường. Trở về khi ma ma giúp Lăng Trĩ cài lên tóc, Lăng Tiêu đã nói với Lăng Trĩ: “Ủy khuất muội rồi, ca hứa với muội về sau sẽ cho muội cái tốt nhất.”
Lăng Trĩ nở nụ cười nói: “Về sau đồ trang sức tốt khẳng định không thể thiếu, nhưng bộ này mới là bộ Trĩ nhi quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-than-lang-tieu/29740/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.