Chử Dịch Phong trong lòng dấu không được chuyện vui, ngày đó thừa dịp Lăng Tiêu phê tấu chương đi Phượng Hoa cung đem chuyện Lăng Tiêu muốn có hài tử thừa tự nói với Thái hậu.
“Nếu Tiêu nhi thích, vậy theo ý tứ của nó là được” Thái hậu nghe Chử Dịch Phong nói ngọn nguồn, đại khái minh bạch ý của Lăng Tiêu, trong lòng tự nhiên cảm thấy muốn lo lắng cho Lăng Tiêu, ngậm cười suy nghĩ trong chốc lát, nói: “Lúc trước phong Hầu cho Tiêu nhi cũng không có ban phủ đệ, hiện giờ con nối dõi cũng có, có thể ban một chỗ để xây dựng phủ đệ.”
Chử Dịch Phong không thể nghĩ tới được chuyện này, cười nói: “Hắn lại không thường ở nhà, ban phủ đệ cũng vô ích, chi bằng ban cho thứ khác.”
Thái hậu nhịn không được cười rộ lên: “Con sợ hắn có phủ đệ không vào trong cung nữa phải không? Hắn không ở thì chờ đến hài tử kia thành nhân cũng có thể dọn tới ở, như vậy càng thể hiện ra con coi trọng Thọ Khang Hầu phủ, coi trọng Tử Quân Hầu. Còn nữa, Tử Quân Hầu là tước vị được thừa kế, Tiêu nhi ở tại Thọ Khang Hầu phủ, hài tử kia cũng có thể, nhưng hậu nhân của nó chẳng phải cần một phủ đệ? Đến lúc đó Thọ Khang Hầu phủ đã sớm không có.”
Chử Dịch Phong gật gật đầu: “Vẫn là mẫu hậu suy nghĩ tinh tế, vậy …… cứ ở trên đường lớn xây cho hắn đi, không cần dùng của người khác, xây cái mới, cách Thọ Khang Hầu phủ cũng gần, toàn người một nhà thân thiết gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-than-lang-tieu/2695471/quyen-4-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.