Lăng Tiêu ở trong trướng mới vừa băng bó xong miệng vết thương thì nghe thấy bên ngoài tiếng kèn theo thứ tự vang lên, Lăng Tiêu thầm nghĩ không tốt, giãy giụa muốn đứng lên thân binh ngoài trướng vội vàng đi tới quỳ xuống đất: “Lăng tướng bớt giận, Vương gia đã đánh giết đến Hoàng thành, người ra lệnh mạt tướng ở đây bảo hộ Lăng tướng.”
“Bảo hộ hay là giam lỏng?” Lăng Tiêu sao mà yên tâm về Chử Dịch Phong, đứng dậy lấy võ bào phủ thêm, cả giận nói: “Đứng lên hết cho ta, cho người gọi Tần Long tới!”
Thân binh hai mặt nhìn nhau, do dự nói: “Tần Long đại nhân đã bị Vương gia mang đi.”
Lăng Tiêu trong lòng càng không yên tâm, đang muốn nói cái gì thì Ô Kích từ bên ngoài đi vào, thấy mấy thân binh quỳ đầy dưới đất cũng dở khóc dở cười, lớn tiếng nói: “Khi nào học được thủ đoạn nhu mị như vậy? Quỳ gối như thế này làm cái gì, chờ ban thưởng hả, đi ra ngoài đi ra ngoài, ta tới xem Lăng tướng.”
Những binh sĩ vốn đối với Lăng Tiêu vừa kính lại vừa sợ, thấy Ô Kích nguyện ý làm chuyện đắc tội với người nên đương nhiên đáp ứng, vội nhanh chân rời khỏi trướng. Ô Kích lại nhìn nhìn vết thương trên vai Lăng Tiêu, cười nói: “Không có việc gì không có việc gì, thương không sâu.”
“Tướng quân thật là tới thăm ta?” Lăng Tiêu không muốn cùng hắn chu toàn, Ô Kích che miệng cười rồi bồi tội nói: “Lăng tướng nghe ta nói, ta nào dám ngăn cản ngươi, trong chốc lát ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-than-lang-tieu/2695436/quyen-3-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.