Ngày nghỉ ở trong phủ tẻ nhạt, Lăng Tiêu thừa dịp ngày tết trong nhà vô sự liền đi tới Lãm Thúy Hiên. Ngày tết Lãm Thúy Hiên chuyện làm ăn vẫn náo nhiệt, chủ sự thấy Lăng Tiêu đến vội vã nghênh đón vào bên trong dâng trà, lại cầm sổ sách tháng này đến cho Lăng Tiêu xem, khom người cười nói: “Tháng này chuyện làm ăn đặc biệt được, gặp tết nhất các thái thái các tiểu thư đều đặt mua không ít đồ trang sức. Chúng ta bên này cũng tốt, chi nhánh bên kia lại sát bên Tỉnh Đầu, Hoa Lê hai ngõ lớn, nơi đó ở đều là quý nhân, thời điểm ngày tết bán không còn hàng, chúng ta phải tăng cường hàng chuyển qua cho bên đó cũng không ít đâu.”
“Ừm…” Lăng Tiêu chỉ chốc lát liền lật hết một quyển sách ghi nợ, nhàn nhạt dặn dò: “Mười lăm là thời điểm ăn tân niên có thể buôn bán được, sớm chuẩn bị tốt hàng.”
Chủ sự vội vã đáp lời, Lăng Tiêu thả sách xuống trướng, bưng chén trà uống một hớp: “Tần Long gần đây đã tới sao?”
“Đã tới.” Chủ sự gật gù: “Vẫn là hướng về trong rương bỏ cái gì vào, khóa lại rồi lại đi mất.”
Lăng Tiêu bỏ chén trà xuống, chủ sự biết ý, khom người đi ra ngoài.
Lăng Tiêu đi mở cái rương lớn kia ra, bên trong có một hòm lớn làm bằng đồng, Lăng Tiêu điểm nhẹ một bên hòm, một ngăn bí mật lập tức nhảy ra, Lăng Tiêu lấy trong người một chìa khoá nhỏ mở ngăn bí mật ra, bên trong có để mấy tờ tín chỉ, Lăng Tiêu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-than-lang-tieu/2695341/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.