“Đã lâu không gặp.” Lăng Tiêu ngồi ở dưới Chử Dịch Phong, lạnh nhạt nói, “Không biết lần trước từ biệt, Trương Kế tướng quân có khỏe không?”
“Còn khỏe còn khỏe, nhờ phúc của tiểu Hầu gia.” Sứ giả khom người, “Tướng quân nhà ta lệnh ta đến giảng hòa, muốn hỏi ý của tiểu Hầu gia một chút.”
Lăng Tiêu trào phúng nở nụ cười: “Điều này cần phải hỏi ý của tướng quân nhà ta.”
Sứ giả đúng mực, biểu hiện không sao cả đem ánh mắt nhìn về phía Chử Dịch Phong, gật đầu nói: “Vâng, xin hỏi Đại tướng quân, có thể giảng hòa với tướng quân nhà ta hay không?”
Chử Dịch Phong bình chân như vại, học dáng vẻ Lăng Tiêu: “Không được.”
Sứ giả nở nụ cười, như là không để ý chút nào: “Kính xin Đại tướng quân cân nhắc, nếu tướng quân không chấp nhận giảng hòa, vậy tướng quân của chúng ta chỉ có thể nương nhờ vào Thiền Vu Hung Nô, đến lúc đó cùng Hung Nô trở thành một thể, công kích trở lại… Vậy xem như không phải việc nhỏ.”
Ý là, đến thời điểm đánh nhau, các ngươi ba năm, năm năm đều không được về Hoàng thành.
Chử Dịch Phong tâm trạng hơi động, quay đầu nhìn về phía Lăng Tiêu, Lăng Tiêu khẽ lắc đầu với y, Chử Dịch Phong nhận được tín hiệu, tiếp tục một chữ quý như vàng: “Không được.”
“Nghĩ đến Trương Kế tướng quân cũng là thế hệ công huân, tổ tiên vì Đại Chử quốc lập không ít công lao hãn mã, Thánh Thượng đối với dòng họ Trương gia không thể nói là không hậu đãi, nào có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-than-lang-tieu/2695323/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.