Diệp Vân Thanh nói với Tô Hy Tuần: “Vừa nãy ta về thấy ngươihôn mê bất tỉnh, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Sau đó chỉ vào cái u đã sưng lênthâm đen kia trên trán hắn rồi nói: “Ta chưa từng thấy ngươi bị đánh thê thảmthế này.”
Tô Hy Tuần cố gắng nghĩ lại một lát, càng nghĩ càng đau đầu:“Ta và Ninh Phi đúng là cùng trở về…” Chưa nói hết đã ôm đầu không nói tiếp, cóvẻ rất khó chịu.
Hai người đàn ông trưởng thành cùng nhìn về phía Ninh Phi,có lẽ là do nàng là người duy nhất có mặt ở hiện trường lúc đó. Ninh Phi cườigượng ngượng ngùng, mặc cho ánh mắt hai người, nàng vẫn quyết định im miệng. Aingờ cái tên đầu gỗ Diệp Vân Thanh này không đoán được điều ẩn giấu sâu xa trênmặt nàng, mà còn tưởng nàng bị chuyện xảy ra bất ngờ làm choáng váng nên mớinhìn hắn cười ngây ngốc. Thế là hắn càng lo lắng về sự việc nọ, đi tới bên cửasổ gọi to: “Bạch Lô tới đây.”
Ninh Phi vội vàng ngăn hành động ngu ngốc này của hắn: “Cuốncả người khác vào…” Nhưng đã muộn rồi, một trận gió mát thoảng qua, một thanhniên mặc áo xanh lục đạp lên cành lá, phi thân qua cửa sổ bay vào. Lúc nhìnsang thì thấy chính là Bạch Lô đã từng gặp một lần. Hắn vẫn mang một vẻ mặt cứngđờ kiên định, chỉ là lúc hắn nhìn Ninh Phi thì chuyển ánh mắt rất nhanh, sau đócúi gằm nhìn chằm chằm mũi giày của mình, không nói một tiếng.
Ninh Phi tự biết không hay rồi, thầm nghĩ cách đối phó tiếptheo. Hiện giờ Tô Hy Tuần không nhớ gì hết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-phi/1617008/quyen-3-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.