Bầu không khí tức thì đóng băng.
Diệp Vân Thanh cảm thấy hắn là người lớn, mà đã là người lớnthì hành xử sẽ chín chắn, khác với trẻ con. Thế là hắn giấu một mớ nghi ngờxanh tốt mơn mởn hết vào trong bụng, vội vàng đứng dậy cầm cái thìa: “Muội ngồixuống đi, việc này cứ để ta làm là được rồi.”
Lúc đứng dậy, nhờ ánh đèn dầu, hắn nhìn qua Tô Hy Tuần, vẻ mặtvẫn như thường. Nhưng hắn quá hiểu con người Tô Hy Tuần, biểu tình trên mặt ngườinày lúc nào cũng y hệt nhau, cái đầu gỗ khó chịu này ra ngoài còn dọa được kẻ địch,chứ giờ ở trong nhà thì còn giả vờ cái gì?
Diệp Vân Thanh múc cho mỗi người một bát cháo gà, âm thầmmúc thứ hắn cho là bổ - phao câu cùng đùi gà, cho hết vào bát Ninh Phi. Lúc TôHy Tuần nhìn thấy cái đùi gà được để vào bát Ninh Phi thì hơi nguôi giận, đếnkhi nhìn cái phao câu cũng bị múc vào thì khoé miệng giật rất nhẹ.
Đã lâu lắm rồi Diệp Vân Thanh không được ăn đồ ăn Tô Hy Tuầnnấu nên chỉ hai ba hơi là làm hết bát cháo, hắn thở hắt ra một hơi, đầy thoảmãn: “Lâu lắm rồi không ăn… Cả người thoải mái hẳn.”
Nhất thời không ai nói gì. A Cương chợt nhớ ra sau khi đivào phòng, cái bình đặt tạm lên tủ cạnh tường chưa cầm ra, chính xác là chưa cólúc nào lấy ra được, hắn đứng dậy nói: “Đinh đại ca gửi đệ mang đến một cáibình nhỏ.” Nói xong liền tới trước tủ, cầm lấy cái bình rồi đặt trước mặt NinhPhi: “Đinh đại ca nói, tuy canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-phi/1617004/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.