Đã qua hai ngày, Sở Ưu ở nước ngoài gấp rút trở về, mấy bay vừa hạ cách còn chưa kịp trở về nhà đã lập tức qua xem Hứa Kiệt như thế nào, vừa vào cửa nhìn thấy Hứa Kiệt đang cuộn tròn người nằm trên ghế sa lông ôm một cái gối xem tivi, thấy hắn liền cười rộ lên: “Ưu thiếu gia.”
Chỉ là không chịu đứng lên, không nhúc nhích, khuôn mặt tươi cười nhìn hắn,chỉ mấy ngày qua mà y đã lười thành như vậy.
Sở Ưu cười ngồi bên cạnh y, xoa bóp mặt y: “Răng ngươi tốt rồi chứ? Ngươi cũng không gầy đi chút nào, Tiểu Ảnh chăm sóc ngươi cũng thật tốt.”
Hứa Kiệt bĩu môi: “Mỗi ngày hắn đều bức ta ăn cái này uống cái nọ, ta đã trở thành heo rồi, còn hại ta đau răng nữa.”
Sở Ưu cười ra tiếng: “Ngươi như thế nào đã học được cách nói này của ai rồi, rõ ràng là đang làm nũng, ngươi ăn nhiều đồ ngọt như vậy, đau răng làm sao có thể trách hắn được? Rõ ràng là do chính mình gây ra, lại còn có thể đổ hết tội lỗi lên người hắn, may mắn ta không phải là người không hiểu được tính cách của ngươi.”
Hứa Kiệt nhăn nhăn cái mũi, cười.
Sở Ưu hỏi y: “Đêm nay sao lại chỉ có một mình ngươi, hắn đâu rồi? Bận rộn tới như vậy ư?”
Hứa Kiệt không thèm để ý mà nói: “Hắn cũng không tính là bận lắm, bình thường buổi tối đều ở nhà, hôm nay nghe bảo là có tiệc gì đó, nên đi ra ngoài rồi.”
Sở Ưu trong lòng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-mong-tinh-nhan/3086495/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.