Tháng ba năm sau, Thái tử bệnh mất.
Lục Thận chính thức nhận tổ quy tông, được lập làm Hoàng thái tử.
Và ta thuận lý thành chương, trở thành Thái tử phi.
Lúc này ta mới biết, Thái tử vì muốn sớm lên ngôi, đã hạ thuốc cho Thánh thượng, vì thế mới tự hủy tiền đồ.
Tin đồn, thuốc này xuất phát từ Bùi gia.
Gia tộc Bùi thị bị thanh trừng.
Ngoại trừ Bùi Uẩn, cả tộc bị lưu đày.
Bùi Uẩn bị tống vào đại lao, chờ sau thu hỏi trảm.
Đáng tiếc, hắn đại khái không đợi được đến sau thu.
Lục Thận đã muốn hắn chết.
Y nửa tựa đầu nhìn ta:
“Gần đây hắn ở trong thiên lao nói năng lung tung, ta không thể dung thứ cho hắn nữa.”
“Hắn biết không thể cứu vãn nữa, muốn gặp nàng lần cuối.”
Trong thiên lao, Bùi Uẩn điên dại, thấy ta như thấy cọng rơm cứu mạng:
“Ninh Khê, ta là phụ thân của nhi tử nàng, sao nàng có thể không cứu ta?”
“Không nên như vậy, sống lại một đời, rõ ràng chúng ta không nên như vậy. Rõ ràng ta nên cùng Li Nhi ân ái bạc đầu, rõ ràng nàng vẫn ở bên ta, ta nuôi cốt nhục của ta, sao nàng có thể rời bỏ ta, đạo lý không phải là như vậy!”
Ta lặng lẽ nhìn hắn, trong lòng không chút gợn sóng:
“Bùi Uẩn, trên đời này không có gì là nên như vậy, cũng không có ai đáng phải chờ đợi ai.”
“Đường Hoàng Tuyền, đi thong thả.”
Ta quay người rời đi.
Hắn còn muốn la hét, nhưng bị người bịt miệng.
Ra khỏi thiên lao, ta đi một chuyến đến Bùi phủ.
Nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-khe/5212559/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.