Trương Chấn Minh thấy Âu Trạch Dương đứng ngây ra đó liền xoay đầu nhìn theo hướng mắt của hắn. Tầm mắt vừa vặn dừng lại trên gương mặt ửng đỏ, trên gò má xuất hiện một giọt nước mắt lăn dài, gương mặt đó không phải là Ninh Hân Nghiên sao? Cô ấy cũng xuất hiện ở đây? 
"Cô ấy khóc?", Trương Chấn Minh hỏi nhỏ Âu Trạch Dương. 
Đáp lại Trương Chấn Minh chỉ là sự im lặng đến từ Âu Trạch Dương. Ánh mắt của hắn vẫn đặt trên cô, chưa dời đi một chút nào. 
"Là vì cậu nên mới khóc?", Trương Chấn Minh tiếp tục hỏi. 
Âu Trạch Dương vẫn im lặng. 
"Nếu vậy thì tôi sẽ giúp cậu một tay. Yên tâm, Ninh Hân Nghiên sẽ nhanh chóng về bên cậu." 
Trương Chấn Minh cười tự tin, vỗ vỗ vai Âu Trạch Dương, từ từ bước lại chỗ Ninh Hân Nghiên đang ngồi ở góc phòng. Nhưng khi hắn vừa mới đi được ba bước, đột nhiên Trương Chấn Minh cảm nhận được hình như có một luồng gió thổi qua, hắn nhanh chóng xoay lưng lại, vừa lúc cánh tay rắn chắc ôm lấy một cô gái. Gương mặt với hai má đỏ hồng, ánh mắt ngơ ngác nhìn Trương Chấn Minh, ly rượu trên tay cũng theo đó mà đổ ra ngoài, làm ướt tay áo của hắn. 
"Hai người đóng phim tình cảm à?", cả phòng cùng nhau òa lên, vỗ tay cười phấn khích. 
Trương Chấn Minh thẳng người, ôm cô gái trong lòng đứng dậy. Hắn nheo mắt nhìn cô, trầm giọng. 
"Đi cho cẩn thận, nếu không có tôi cô đã ngã xuống sàn rồi." 
Vưu Thục Ly vẫn còn bất ngờ, khi nãy đùa giỡn quá trớn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-han-nghien-em-phai-ve-ben-canh-toi/1113129/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.