Trình Thu Vũ được Đoan Mộc Dĩnh đỡ trở lại đại trướng của mình, Trình Thu Vũ ngồi ở trên giường, Đoan Mộc Dĩnh dặn Trình Thu Vũ: “Ca ca nghỉngơi sớm một chút, tứ ca khẳng định còn uống rượu tới khuya mới về, cóchuyện gì thì bảo thị vệ ngoài trướng, bọn họ sẽ chiếu cố ngươi.”
“Ta không phải tiểu hài tử, không cần mỗi lần đều cẩn thận dặn ta như vậy. ” Trình Thu Vũ nói, đệ đệ quá mức cẩnthận, từng ngày cự ly kéo gần lại, sẽ hiểu người bên cạnh mình sâu vôcùng. Hắn phát hiện lúc trước không có chú ý tới, đệ đệ kỳ thực rấtthiện lương, đối với mình tốt như vậy. Đáng tiếc trước kia mình không có phúc khí, ai!
Đoan Mộc Dĩnh đi ra khỏi doanh trướng của Trình Thu Vũ, hắn vô ý liếc mắt nhìn thị vệ đứng ngoài doanh trướng, trong lòng âm thầm cười, taychân Âu Tuấn Trình thực nhanh nhẹn. Âu Tuấn Trình, ta sẽ không để ngươithoải mái, chờ coi a. Đoan Mộc Dĩnh bất động thanh sắc rời đi, Âu TuấnTrình cúi đầu, hắn sợ bị nhận ra, vì vậy động tác rất nhẹ nhàng, nhưngcàng cẩn thận hành vi sẽ mất tự nhiên khiến người khác hoài nghi.
Trình Thu Vũ ngồi trên giường suy nghĩ, hắn không ngủ được. Âu TuấnTrình đưa Hạng Ngự Phong đi, trong lòng Trình Thu Vũ suy đoán, hắn vĩnhviễn tiêu thất trong thế giới của Âu Tuấn Trình, hắn cùng với Âu TuấnTrình chỉ còn vô tình. Trình Thu Vũ nhớ tới từ nay về sau không bao giờcó thể ở lại Lương quốc, trong lòng khó tránh khỏi nổi lên trận trận bithiết, dù sao nơi đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niet-ban-chi-khuynh-phuc/2193705/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.