Đoan Mộc Tuyết cười tủm tỉm đứng ở đại môn của cung điện Vệ quốc, khi Tiêu Tuấn Lương cùng Vương Nguyên Võ thống lĩnh binh sĩ của mình chạytới trước đại môn hoàng cung, hoàng cung đã không có một bóng người.Đoan Mộc Tuyết cười tủm tỉm nói rằng: “Tiêu Vương gia, Vương tướng quân, bản vương đợi đã lâu.”
Tiêu Tuấn Lương vừa nhìn thấy Đoan MộcTuyết thì sinh khí, lần trước hắn bẻ gẫy cánh tay của mình, dùng phươngthức độc ác chỉnh mình, hiện tại lại đắc ý dào dạt như thế, thật khôngvừa mắt. Tiêu Tuấn Lương tức giận, ẻo lả nói rằng: “Người Tề quốc cácngươi, tay chân thực nhanh nhẹn, xem ra chúng ta không có gì.”
“Đúng vậy, các ngươi ăn thịt, một chút cũng không chừa cho chúng ta.” Vương Nguyên Võ rất bất mãn nói. Bọn lính phía sau hắn cũng không hàilòng, mặt đều dài thườn thượt, ai không muốn nhân lúc cháy nhà mà đikiếm chác chứ, hiện tại, hoàng cung trống không. Bọn họ oán hận tập thểnhìn chằm chằm Đoan Mộc Tuyết. “Một chút cũng không chừa cho chúng ta.”
Đoan Mộc Tuyết cười đanh đá, nhún vai nói rằng: “Chúng ta đâu muốncác ngươi tức giận, các đại thần hoàng thân của Vệ quốc đều lưu toàn bộcho các ngươi, nhà bọn họ so với hoàng cung cũng không kém đâu. Còn cóphú thương nhà giàu, các ngươi tự đi thu thập a.”
“Hừ!” Tiêu Tuấn Lương cùng Vương Nguyên Võ hừ lạnh một tiếng, quayđầu ngựa thống lĩnh binh sĩ nhằm phía nhà các đại thần hoàng thân của Vệ quốc, bắt đầu cướp đoạt.
Đoan Mộc Dĩnh cùng Đoan Mộc Du phân công nhau tìm kiếm Đoan Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niet-ban-chi-khuynh-phuc/2193698/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.