Hiền phi nương nương bất mãn ôm một hài tử khoảng một tuổi trong tay, đứng ở bên ngoài lều trướng, nhìn quân kỳ hắc sắc xa xa đang ào ào đón gióphiêu động. Một đám binh sĩ đang đứng bên bờ sông cọ rửa cho chiến mã,rồi tự tẩy rửa cho bản thân. Hiền phi ôm hài tử, đi lại trong quândoanh, nàng muốn gặp trượng phu của mình, đã lâu rồi nàng không đượcthấy hắn, nàng lo lắng cho an nguy của hắn, Hiền phi nhìn chung quanhtìm kiếm bóng dáng hoàng đế. 
Mành quân y trướng xốc lên, một namnhân bước ra, gương mặt cương nghị, tóc tai rối bời, hắn giống như làmột ngọn núi vững chãi. Trong lòng nam nhân này ôm một nam tử tóc trắng, khuôn mặt xinh đẹp của nam tử tái nhợt, đôi môi đỏ mọng mím chặt, tiếng ngáy nhỏ nhỏ phát sinh chứng tỏ hắn đang say ngủ. Đoan Mộc Minh đang ôm hoàng hậu hắn yêu thương nhất – Tuyết đi đến lều chính, hắn đi qua bênngười Hiền phi, Hiền phi quỳ gối hành lễ, “Nô tì tham kiến bệ hạ.” 
“Miễn đi.” Đoan Mộc Minh nói, Đoan Mộc Minh nhìn thoáng qua hài tử trong lòng Hiền phi, cũng không quay đầu lại, tiêu sái đi. 
Tim Hiền phi như bị đao cắt, nhưng biểu hiện ra ngoài dường như không quantâm, làm bộ giống như chỉ là ngẫu ngộ, nàng lo lắng cho trượng phu củamình, cố ý tìm đến hắn, không nghĩ tới lại nhìn thấy Đoan Mộc Minh chỉyêu thương Tuyết. Bộ tộc của Tuyết cường đại không gì sánh được, hắn vứt bỏ thân phận thủ lĩnh bộ tộc, ở bên cạnh Đoan Mộc Minh, dùng danh phậnnữ nhân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niet-ban-chi-khuynh-phuc/2193587/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.