Hạ Pháp nghĩ thực buồn cười, hoàng tử này lúc nào cũng thảnh thơi như vậy.”Hảo, thần lớn không dám khi dễ bé.”
Đoan Mộc Dĩnh cũng muốn nghiệm chứng võ công của mình đã tiến bộ đến mứcnào, Đoan Mộc Dĩnh thân là tướng quân hừng hực nhiệt huyết, lưỡi đao sắc bén của tiên hoàng khai quốc như có linh tính, nó cũng nhẫn nại khôngđược khát vọng muốn giết địch, nhiều năm không nhiễm máu, nó cần máu đểlàm lễ rửa tội.
Đoan Mộc Dĩnh vung cương đao, giơ tay chém xuốnglà lúc máu vẩy ra, binh khí phát sinh thanh âm thỏa mãn vui mừng, lúcnày nó cũng như chủ nhân của mình, nhiệt huyết sôi trào. Hạ Pháp nhìnthoáng qua đao pháp của Đoan Mộc Dĩnh, đã tiến bộ hơn trước, nội lựcmạnh lên không ít, hiện tại có thể so sánh với võ công của hắn, chỉ mộtthời gian nữa hắn sẽ vượt xa mình.
Đoan Mộc Dĩnh thân pháp linh hoạt, tránh thoát địch nhân đánh lén, một đao chặt đứt cánh tay của địch nhân. Hảo lưu loát!
Thủ pháp giết người của Hạ Pháp như vũ đạo, cước bộ lướt qua, cắt đứt yếthầu người khác. Hai người đồng lòng hợp lực mở một đường máu, trong nhóm loạn quân, một thiếu nữ thân thể đẫm máu không để ý nguy hiểm chạy đếnchỗ bọn họ, “Lục hoàng tử, cứu…cứu hoàng hậu nương nương! Hoàng hậunương nương đang gặp nguy hiểm.
Đoan Mộc Dĩnh vừa nghe hoàng hậugặp nguy hiểm, lập tức phi thân nhảy lên, liên tiếp chém chết mấy binhsĩ, nhảy dựng lên đạp một tên tướng, đoạt chiến ngựa của hắn, Đoan MộcDĩnh thúc ngựa chạy đến Phượng Nghi cung. Một đường chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niet-ban-chi-khuynh-phuc/2193552/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.