Đoan Mộc Phi cùng Đoan Mộc Dĩnh cưỡi ngựa, mang theo một đám thị vệ vỗi vãđến phủ thái sư. Hoàng tử của Tề quốc đều thích cưỡi ngựa. Tổ tiên củaTề quốc sinh sống ở phương bắc, bọn họ dựa vào chăn thả mà sống. Đối với việc cưỡi ngựa, các quốc gia khác không thể đánh bại Tề quốc. Tề quốccũng là quốc gia có kỵ binh cường đại nhất, gót sắt của Tề quốc lưu lạikhắp phương Bắc, đã từng đánh bại man tộc. Bọn họ có năng lực tác chiếnlớn mạnh nhất, nhưng lại bại bởi quân của Vệ quốc, đó là sự khúc mắc vàsỉ nhục lớn nhất cuộc đời Đoan Mộc Thanh Lam.
Đoan Mộc Phi cùngĐoan Mộc Dĩnh xuống ngựa trước phủ thái sư, Cơ thái sư nghe nói bọn họtới đây, lão nhân cười ha hả ra cửa nghênh tiếp Đoan Mộc Phi cùng ĐoanMộc Dĩnh.
“Thái tử điện hạ, lục hoàng tử điện hạ đại giá quanglâm, cựu thần không từ xa tiếp đón, thứ tội thứ tội.” Cơ thái sư hành lễ với hai vị điện hạ, thanh âm già nua dẫn theo điểm chân thật đáng tincậy.
“Ngoại công đừng khách khí, ngoại tôn sao giám nhượng ngườihành lễ.” Đoan Mộc Phi lập tức nâng ngoại công mình dậy, Đoan Mộc Dĩnhđi theo phía sau Đoan Mộc Phi, hắn đi tới trước mặt Cơ thái sư, hướng Cơ thái sưthi lễ, “Dĩnh nhi tham kiến ngoại công.”
“Lục điện hạ,ngươi quá khách khí, cựu thần sao nhận được ni.” Cơ thái sư ngoài miệngnói, nhưng trong lòng thực vui vẻ. Cơ thái sư là nguyên lão ba triều,đừng nghĩ người này nhiều tuổi, mà lòng dạ rộng rãi, từng có quan viênkhông làm hắn hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niet-ban-chi-khuynh-phuc/2193546/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.