Trình Thu Bình hốt hoảng, hắn cảm thấy mình giống như chim nhỏ đang bay lượntrên bầu trời, nhìn bao quát tất cả, nơi đó chính là nơi lúc còn bé hắnthích nhất, hoa tử đằng nở rộ đầy sân, mỗi khi xuân về, hoa đong đưatrong gió mát, giúp hắn vượt qua cô độc tịch mịch mỗi ngày.
Mộthài tử nho nhỏ, trên người dính bụi bẩn, đang đờ ra nhìn cây tử đằng nởhoa, nhỏ giọng nói… cùng những đóa hoa: “Hôm nay ta đánh một người, tabị quản gia đánh, hơn nữa không cho ta ăn. Hoa tử đằng a, hoa tử đằng a, nếu các ngươi có thể ăn thì tốt rồi, ta rất đói.”
“Vì sao saukhi nghe tiên tri nói xong, cha mẹ đều bỏ ta, ta không có làm cái gì sai a. Ta là một người không may mắn sao? Hoa tử đằng, tiên tri đoán tươnglai cho ta nhất định là một kẻ ngu ngốc, vì cái gì hắn bảo ta là mộtngười xấu, ta không phải là ngươi xấu.” Bụng của tiểu hài tử đã réo lênvì đói, phải đi tìm cái gì ăn, cho dù là rau xanh, chỉ cần no bụng làđược. Nó đứng lên, cảm thán một tiếng, liền xoay người bước đi.
Đi ra tiểu viện phía trước hoa viên, nơi này truyền đến tiếng đọc sáchlanh lảnh, tiểu hài tử phi thường ước ao theo tiếng âm thanh đi đến,đứng ngoài cửa sổ thư phòng nhìn vào, một hài tử toàn thân y phục hoa lệ đang ngồi ở phía trước, phía sau là mấy hài tử bình thường, bọn họ rung đùi đắc ý đọc sách, tiểu hài tử tưởng tượng, bọn họ nghiêng đầu nhưvậy, có thể sẽ ngã xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niet-ban-chi-khuynh-phuc/2193511/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.