Cửa giáo đường chậm rãi đẩy ra, ánh nắng bên ngoài mãnh liệt đến chói mắt,
bóng dáng người đàn ông đứng ở trước cửa được chiếu ra thật dài, trực tiếp
hiện lên trên mặt thảm đỏ, gây cho mọi người cảm giác áp lực rất lớn.
Người đàn ông mang bộ tây trang tối màu, bởi vì thời tiết rét lạnh, lại phối hợp
sắc màu của áo, góc áo vì gió mà hơi bay bay, đôi mắt hắn giống như bộ tây
trang đó, thâm thúy hắc ám.
Hắn tiếng nói không cao không thấp, lại đủ để kinh động toàn hội trường, mỗi
một bước đi lại lộ ra cảm giác quyền uy.
Ánh mặt trời lệch khỏi quỹ đạo sườn mặt của hắn, làm cho toàn hội trường có
thể nhìn rõ khuôn mặt của hắn!
Lộ ra hai chú rể có khuôn mặt giống nhau đúc!
"Đây... Anh ta, anh ta là Niếp Ngân?" Mọi người kinh ngạc.
"Anh ta còn chưa có chết! Anh ta còn sống!" Mọi người kinh ngạc hô lên.
"Ông trời... Điều này sao có thể?"
Trong giáo đường nhất thời hỗn loạn ồn ào, trừ bỏ vẻ mặt xem kịch vui của
Niếp Thâm, còn có —— Niếp Tích đang giật mình tại chỗ
Đương nhiên, còn có người trừ bỏ khiếp sợ ra là thật lâu không thể khôi phục
lại lý trí, người này, chính là Lãnh Tang Thanh. Khi cửa giáo đường bị đẩy ra,
khi tiếng nói quen thuộc quyền uy dị thường của người đàn ông vang lên, cô
không biết mình có phải đang ở trong mộng hay không, trong mơ rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945649/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.