Buổi chiều.
Tâm tình Lãnh Tang Thanh tệ hết chỗ nói.
Cô cảm thấy mình đã sai lầm một chuyện, nhưng đáy lòng lại có một loại cảm
giác ủy khuất.
Cô gọi điện thoại nói xin nghỉ vì thân thể, với lí do rằng tâm tình không tốt, không
muốn làm công tác, hiện tại cô vẫn thường thường tùy hứng một chút, đương
nhiên, nhân duyên rất tốt nên cô cũng có rất nhiều đồng sự góp vui.
Hoạt động trong đại sảnh, làm thế nào để trở thành mẹ tốt, quá trình nuôi dạy
đứa bé thật tốt, có mấy người bác sĩ vừa trở thành mẹ ngồi bên trong nghe,
Lãnh Tang Thanh lén lút từ sau cửa vào, muốn lợi dụng giáo sư trên bục giảng
để thao thao bất tuyệt dời đi một chút, giờ này trong lòng cô rất tối tăm, nhưng
mà giáo sư chết tiệt kia căn bản không đi nói gì, ở trên bục giảng thanh tình,
giống đài kịch, lớn tiếng ở trên bục giảng nói tình thương của mẹ vĩ đại cỡ nào,
không chiếm được tình thương của mẹ đứa nhỏ đáng thương cỡ nào, điều này
làm cho Lãnh Tang Thanh lại nghĩ tới mẹ của mình, tâm tình vốn đã áp lực giờ
giống như họa vô đơn chí.
Cô yên lặng cúi đầu, không thể không cuốn hút vào lời nói của giáo sư, vài lần
nói nước mắt Lãnh Tang Thanh trong hốc mắt liền tuôn ra.
"Này! Này! Bạch mã hoàng tử của cô đến tìm cô kìa!" Bên cạnh một bác sĩ trẻ
tuổi lấy tay lắc lắc cánh tay Lãnh Tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945585/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.