Tiếng chuông cảnh báo đột ngột vang lên, làm cho tất cả mọi người trong
khách sạn đều nhộn nhạo.
Chưa tới năm phút đồng hồ, người bên trong khác sạn đã dồn dập chạy gần
hết ra bên ngoài, trên mặt mỗi người đều hiện ra sự hoảng sợ.
Thứ khiêu khích này, khiêu chiến nhóm dân cờ bạc, nhưng tất cả chẳng ra sao.
Niếp Nhân Nghĩa vội vàng chạy tới cạnh cửa sổ nhìn xuống dưới, phía dưới
không chỉ có nhiều người, mà có cả xe cứu hỏa và xe cảnh sát đều đến đây.
“Chúng ta làm sao bây giờ? Hay là nắm lấy thời gian mà rời đi đi!” Hắn trong
lòng sao lại không sợ chết.
La Sâm cau mày, không nói gì, đứng ở tại chỗ, trong đầu suy nghĩ rất nhanh, tỉ
lệ ở Lạp Tư Duy Gia Tư phát sinh ra sự cố là rất nhỏ, huống chi một chút dấu
hiệu cũng không có và vụ sự cố này thật không đúng lúc.
Trong đầu hắn nghi hoặc liên miên, nhưng lại không dám hoàn toàn không tin.
“Còn chờ cái gì, xe cứu hỏa đều chạy tới rồi!” Niếp Nhân Nghĩa một bên hô,
một bên đẩy cửa phòng ra, tính định mang Tu Nguyệt đi.
“Đầu óc ngươi bị ngớ ngẩn sao? Ngươi muốn toàn khách sạn này ai nhìn cũng
biết chúng ta bắt cóc người sao? Đừng có mang cô ta theo!” La Sâm quản gia
thét ra một mệnh lệnh, kêu Niếp Nhân Nghĩa.
“Nhưng vô luận ra sao cũng phải cho cô ta sống, tôi phải nghĩ cho con tôi chứ.”
Hắn hiểu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945512/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.