Cửa chính Niếp môn cũng giống với cửa chính biệt thự của Niếp Nhân Quân, hai tấm thép dày ở đây, dù xe đụng phải cũng tan tành, cũng không thấy cửa chính này có một chút gồ ghề nào.
"Mở cửa!" Niếp Tích hô người bảo vệ cửa.
"Cậu Tích!" Bốn bảo vệ chạy tới, trước mặt Niếp Tích mà kính cẩn lễ phép.
"Tôi nói mở cửa! Các ngươi không nghe thấy sao?" Âm thanh Niếp Tích có chút nôn nóng.
Nhưng mà, cậu Tích, chưa có dặn dò của Niếp tiên sinh..." Mấy người bảo vệ nhìn vào trong xe, kinh ngạc phát hiện tình trạng hôn mê của Niếp Ngân.
"Hai...Hai cậu Tích!"
Niếp Tích cũng không chịu nổi nữa, một quyền đánh bay tên bảo vệ dài dòng trước, mặt khác mấy người còn lại đều kinh ngạc mà đứng sững sờ tại chỗ.
Lạnh Tang Thanh cũng mở cửa xuống xe, lòng đầy tức giận mà đi tới trước mặt một tên bảo vệ.
"Ngươi biết tôi không?" Lãnh Tang Thanh miệng mồm lanh lợi.
"Cô, cô chính là khách quý mà Niếp tiên sinh mời tới."Bảo vệ trả lời.
"Ngươi biết tôi vì sao đến nơi này không?" Lãnh Tang Thanh hỏi tiếp.
Bảo vệ sửng sốt một chút, lắc đầu.
"Ngươi biết anh ta là ai không?" Lãnh Tang Thanh chỉ chỉ Niếp Tích đang tra tấn những người khác.
"Anh ta là, Cậu Tích." Vẻ mặt bảo vệ có chút mù mờ.
"Thật không? Vậy trong xe là ai?" Lãnh Tang Thanh thuận thế nhìn thoáng qua Niếp Ngân trong xe, trong lòng từng trận đau đớn.
Bảo vệ nhìn thoáng qua, hai hàng lông may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niep-mon/2945411/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.