6.
Trong bệnh xá, Omega đã chìm vào giấc ngủ sâu sau khi được tiêm thuốc ức chế.
Tôi bước ra khỏi phòng cách ly nồng nặc mùi thuốc khử trùng để tìm bác sĩ trực.
Bác sĩ thấy tôi đi ra, nhấp một ngụm trà dâu rồi thản nhiên mỉm cười.
"Cô Tô, cô bận lắm à? Hôm nay mới là lần thứ hai chúng ta gặp nhau."
“Quả thật có hơi bận.” Tôi cười khổ.
Ai mà ngờ ngày đầu tiên đi làm đã gặp phải hàng loạt sự cố náo loạn như vậy chứ!
Ngày hôm nay bận rộn đến mức tôi thậm chí còn không có thời gian để uống rượu.
Haiz, đây có phải là nỗi đau hằng ngày của các Beta phải bán mình cho tư bản không?
Ngẩng đầu nhìn bác sĩ Alpha đang uống trà trong cốc giữ nhiệt, tôi liền ngồi xuống gõ bàn: “Nhưng không ngờ cậu lại thực sự làm việc ở trường này.”
Bác sĩ của trường này, bạn học cũ của tôi, ngước đôi mắt hoa đào lên và cười nói:
“Việc tôi được làm việc ở Học viện Quân sự Liên bang lạ lắm à?”
"Nhưng Hiểu Hiểu, việc cậu sẵn sàng đến đây làm quản lý ký túc bình thường, điều này thật sự làm tôi ngạc nhiên đó."
Tôi thò tay nhặt vài quả táo trong giỏ trái cây, ngồi xuống bắt chéo chân, thở ra một hơi thư giãn sau một thời gian dài đầy biến cố.
“Năm ngoái tốt nghiệp xong thì lêu lổng mất một năm, phát hiện ra tìm việc thật sự quá khó khăn, tình cờ được nhà trường mời nên tôi mới đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-thieu-huu-vi/2759811/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.