Cho dù có khổ sở thế nào, thì cuộc sống cũng trôi qua, Niên Ấu Dư không muốn ba ba nàng lo lắng, nên vẫn khôi phục cuộc sống có quy luật bình thường, đi làm, tan làm thì tập gym, xem như không hề có chuyện gì, chỉ có Niên Ấu Dư mới biết, tâm tình của mình gần như đã bị vét sạch. Cuộc sống yêu đương nhiệt tình nàng đã đi qua rồi, cuộc sống hiện tại đối với nàng mà nối giống như một loại nghĩa vụ, từ khi Ninh Dĩ Tầm rời đi, nhiệt tình của nàng cũng đã theo cô mà rời đi. Từ khi Niên Ấu Dư ngả bài với Niên Tông Hán, Niên Tông Hán liền không ngừng giới thiệu thanh niên anh tuấn tài giỏi cho Niên Ấu Dư, Niên Ấu Dư luôn khách khách khí khí từ chối, mặc kệ đối phương có dùng cớ gì, cũng không đến gần Niên Ấu Dư được nửa bước. Nhưng mặc dù ý định từ chối của Niên Ấu Dư kiên định như vậy, nhưng là vẫn có rất nhiều người liều chết xông vào, dù sao Niên Ấu Dư cũng tuyệt đối có thể dẫn dụ mọi nam nhân, không người nào có thể kháng cự được dụ hoặc của một người có tiền, có sắc, tính cách hoàn hảo như vậy, cho dù là vì tiền hay vì sắc, tóm lại cũng là một đối tượng kết hôn không chê vào đâu được. “Ba, con biết ba lo lắng con, nhưng xin ba đừng giới thiệu đối tượng cho con nữa.” Niên Ấu Dư cực kỳ bất đắc dĩ nói. “Những thanh niên tài tuấn như vậy con chỉ cần chú ý một chút, sẽ có người mà con thích đi?” Nguyên bản Niên Tông Hán cũng không vội vàng tuyển con rể, muốn con gái ở bên cạnh mình thêm vài năm nữa, nhưng hiện tại Niên Tông Hán ước gì có thể gả con gái mình cho một nam nhân anh tuấn vừa lòng đẹp ý. “Ba ba, con vừa chấm dứt một mối tình, thật sự không có tinh lực mở ra một mối tình khác, hơn nữa con hiểu rất rõ, mặc dù không phải là Ninh Dĩ Tầm, con cũng thích nữ nhân hơn.” Niên Ấu Dư hy vọng ba ba nàng có thể nhìn nhận chuyện nàng thích nữ nhân, để ba ba nàng nhìn nhận từng chút một so với lập tức ép buộc nhận cũng tốt hơn một chút. Có lẽ, trong lòng nàng đối với Ninh Dĩ Tầm vẫn là không tự chủ được mà hy vọng xa vời. “Con chỉ là nhất thời bị cô ta mê hoặc, nguyên bản con thích nam.” Niên Tông Hán vừa nghe đến ba chữ Ninh Dĩ Tầm liền cảm thấy chết tâm. “Chính là vì có quen nam nhân, con càng biết chính xác, con thích nữ nhiều hơn.” Niên Ấu Dư cực kỳ khẳng định nói, nếu không xác thực tính hướng với ba ba nàng, ba ba nàng chắc chắn sẽ không chết tâm, không để yên mà giới thiệu thanh niên tài tuấn cho mình quen. “Nhất định không phải là như thế, nếu cô ta không phải là Ninh Dĩ Tầm, không phải thần tượng con thích hơn mười năm, con căn bản sẽ không thích nữ nhân.” Niên Tông Hán từ chối nhìn nhận sự thật này, Ấu Dư nhà hắn thích nữ nhân, vẫn khiến cho hắn nhất thời khó có thể nhận. “Trước khi thích Ninh Dĩ Tầm, con thích Thanh Nam tỷ tỷ, bây giờ cũng vẫn thích như vậy.” Niên Ấu Dư nhẹ nhàng nói ra một câu như vậy. Niên Ấu Dư hiểu rõ, ba nàng bất mãn rất lớn với Ninh Dĩ Tầm, cho nên ba ba mới không chút do dự phủ định Ninh Dĩ Tầm, thậm chí phủ định cảm tình và tính hướng của mình. Tống Thanh Nam hiển nhiên là người mà già trẻ lớn bé đều thích, đến khẳng định tính hướng của mình hình như cũng có sức thuyết phục hơn, tuy rằng Niên Ấu Dư mượn danh nghĩa Tống Thanh Nam cũng cảm thấy có chút chột dạ không hiểu được. “Thanh Nam là cô gái nhu thuận, khẳng định là nó sẽ không thích con gái.” Niên Tông Hán thấy con gái mình đối với tính hướng có thái độ vô cùng kiên định có chút thúc thủ vô sách, hắn vẫn cảm thấy con gái mình bị Ninh Dĩ Tầm phá hư, bị ma xui quỷ khiến. Hắn không thể nào xuống tay với con gái mình, Niên Tông Hán chỉ có thể xoay về phía Tống Thanh Nam, hắn cũng không tin, Tống Thanh Nam cũng sẽ thích con gái. “Thanh Nam tỷ tỷ cũng thích con.” Hiển nhiên Niên Ấu Dư không cho ba ba nàng có cơ hội may mắn nào. “Sao có khả năng đó?!” Niên Tông Hán không thể tin đề cao âm lượng, hiển nhiên bị tin tức này làm giật mình, thế giới này sao lại như thế, con gái không thích con trai, lại đi thích con gái, đây là chuyện gì a!!! “Ba ba cảm thấy con không đủ vĩ đại, không đủ năng lực làm cho Thanh Nam tỷ tỷ thích sao?” Ngữ khí Niên Ấu Dư sâu kín hỏi. Lần này Niên Tông Hán muốn phủ định cũng không được, khẳng định cũng không được, trong lòng hắn, con gái hắn đương nhiên là ưu tú nhất, nhưng mà….. “Ba ba nghỉ ngơi sớm một chút, con cũng đi ngủ.” Nàng biết rõ bản thân mình có thể thuyết phục ba ba nhìn nhận tính hướng của mình, chỉ là cần thời gian mà thôi, dù sao Niên Ấu Dư cũng hiểu rất rõ ba ba nàng. Niên Tông Hán cũng chỉ có thể lặng lẽ tranh thủ vào buổi khuya, lên mạng tìm xem mấy chữ ‘đồng tính luyến ái’, sau đó click đại vào một trang, Niên Tống Hán đọc xong tư liệu trêи mạng, phát hiện đại khái không thể làm cho thẳng trở lại được, vì thế chỉ có thể cứng đờ đứng yên như cọc gỗ chau mày. Ngày kế, Tôn Lê đến tìm Niên Ấu Dư, kỳ thật cô biết Niên Ấu Dư và Ninh Dĩ Tầm chia tay xong, liền hẹn người thất tình như Niên Ấu Dư ra ngoài chơi, nhưng mà Niên Ấu Dư cũng không có tâm tình đi ra ngoài, bất quá Tôn Lê cũng cách hai ba ngày đến tìm Niên Ấu Dư, giúp nàng giải buồn, Tôn Lê cảm thấy bản thân mình tuyệt đối có thể được vinh danh là bạn thân tốt nhất Trung Quốc. Lúc Tôn Lê đến, Niên Tông Hán đã ở nhà. “Chú, Ấu Dư trêи lầu đúng không?” Tôn Lê hỏi, cô ở Niên gia tự tại như ở nhà mình. Bây giờ Niên Tông Hán nhìn thấy nữ nhân đến tìm con gái mình, trong lòng lại lộp bộp một chút, nhưng kỳ thật Tôn Lê còn thường xuyên xuất hiện ở nhà mình hơn Tống Thanh Nam, trước kia không thấy cái gì, bây giờ không hiểu sao lại có chút lo lắng, mặc dù Tôn Lê đã từng quen khá nhiều bạn trai. “Lily, con thích con trai đúng không?” Không biết xuất phát từ tâm tính gì, Niên Tông Hán liền thốt ra. Hiển nhiên là Tôn Lê bị vấn đề của Niên Tông Hán làm cho giật mình một chút, cô đoán gần đây có lẽ chú bị Niên Ấu Dư kϊƈɦ thích quá lớn rồi, ngày thường Tôn Lê chắc chắn sẽ khẳng định với Niên Tông Hán, nhưng giờ phút này không hiểu sao trong đầu cô lại chợt lóe qua hình ảnh Trần Tinh. “Đại khái là như vậy.” Tôn Lê trả lời cũng không phải là khẳng định. Niên Tông Hán hiển nhiên không dự đoán được Tôn Lê trả lời lấp lửng như thế, đây không phải là đáp án đương nhiên sao, sau khi hắn đọc trêи mạng cũng biết, người như vậy chỉ chiếm thiểu số thôi mà. “Chú, chú yên tâm đi, con với Ấu Dư không có cái gì đâu, nếu có cái gì thì đã không có chuyện với Ninh Dĩ Tầm rồi.” Tôn Lê thấy Niên Tông Hán biến sắc, nhanh chóng bổ sung nói, nhưng khi bổ sung xong lại phát hiện mình lỡ miệng, dù sao cô cũng nghe Niên Ấu Dư nói nàng đã ngả bài với ba ba, cảm thấy không phải bí mật gì, nhưng mà biết không báo cũng là tội chết. “Con đã sớm biết?” Sắc mặt Niên Tông Hán không chừng hỏi. “Không, ngay cả con cậu ấy cũng giữ bí mật rất chặt, dù sao quan hệ của hai người như vậy, cậu ấy cũng sẽ không rêu rao khắp nơi.” Tôn Lê nhanh chóng phủi sạch sẽ trách nhiệm của mình, nếu không phải mình vô ý thấy được, với tính tình của Niên Ấu Dư đời nào nói cho mình nghe. Thật ra Niên Tông Hán lại tin tưởng lý do của Tôn Lê, con gái hắn hắn hiểu rất rõ, vẫn là thuộc loại cẩn thận, lý trí, chu đáo, tâm tư nhẫn nhụi, cái gì cũng khiến cho người ta thực yên tâm, cố tình lại bị Ninh dĩ Tầm lừa gạt, trừ khi bị ma ám rồi, Niên Tông Hán thực sự không thể hiểu rõ được. “Con nghĩ gì về chuyện này?” Niên Tông Hán thật sự không có biện pháp đem chuyện này hỏi người khác, cũng chỉ có thể hỏi Tôn Lê có sinh hoạt cá nhân khiến hắn không vừa lòng, mặc kệ nói thế nào, tính hướng Tôn Lê vẫn là bình thường. ” Thích con gái cũng không có gì, cùng lắm thì chỉ cần không phải Ninh Dĩ Tầm là được.” Tôn Lê nói ra ý tưởng chân thật của mình. “Không thể sinh em bé, chú chỉ có một đứa con gái duy nhất, chẳng lẽ huyết mạch bị chặt đứt như vậy sao?” Niên Tông Hán thì thào tự hỏi. “Bây giờ khoa học kỹ thuật tiến bộ như vậy, sinh một đứa bé thì có gì khó?” Tôn Lê cảm thấy Niên thúc đúng là buồn lo vô cớ. “Nhưng mà, không có ba, hơn nữa ánh mắt người đời nhìn vô sẽ thế nào?” Niên Tông Hán cảm thấy không có gì tốt. “Nhưng mà cậu ấy chỉ thích con gái, chú cũng không có cách nào khác a.” Tôn Lê buông tay nói. Niên Tông Hán im lặng. Lúc Tôn Lê lên lầu, Niên Ấu Dư đang chạy bộ trêи máy, Tôn Lê nhìn đồng hồ số, đã chạy rất lâu rồi, cô liền tự động tắt máy. “Cậu cũng đã chia tay với Ninh Dĩ Tầm rồi, vì sao vận cố gắng để ba ba của cậu nhận tính hướng của cậu như vậy? Cậu tính đâm đầu vào con đường này không quay lại luôn sao? Hay là cậu vẫn còn ôm hy vọng xa vời với Ninh Dĩ Tầm?” Tôn Lê hỏi. “Không quan hệ tới Ninh Dĩ Tầm, mình vốn thích con gái hơn.” Niên Ấu Dư thản nhiên nói, nàng cầm khăn mặt lau mồ hôi trêи người mình. “Ba ba cậu nhìn có vẻ khổ sở, bất quá cũng có dấu hiệu mềm xuống rồi.” Tôn Lê cảm thán nói, Niên Tông Hán quả nhiên là thương con siêu cấp. “Mình biết trong thời gian ngắn ba ba rất khó nhìn nhận, thời gian lâu hơn một chút ba sẽ chậm rãi tiếp nhận, chuyện mình với Ninh Dĩ Tầm, chắc chắn vẫn còn khiến ba ba khó chịu.” Niên Ấu Dư có chút áy náy nói. “Bộ dáng cậu trầm mê Ninh Dĩ Tầm như vậy, đến mình còn hoài nghi cậu có bị cô ta hạ cổ hay không, nếu không thì cũng bị quỷ ám, bất quá cũng đá Ninh Dĩ Tầm rồi, rốt cục cũng có thể khôi phục lại bình thường.” Tôn Lê cảm thấy Niên Ấu Dư đá người thủy tính dương hoa như Ninh Dĩ Tầm quả thật là việc làm sáng suốt không thể sáng suốt hơn. “Mình không có hối hận.” Niên Ấu Dư thản nhiên nói. “Mình khinh, căn bản là cậu khăng khăng một mực, không phải là cậu không đấu lại người ta nên tự động rời khỏi đi?” Tôn Lê càng nghĩ càng cảm thấy có loại khả năng này, thấy Niên Ấu Dư không đáp, lại càng xác định hơn phân nữa. “Tự động rời khỏi làm sao chứ, phải tranh nhau đến đầu rơi máu chảy mới được, không chiến mà thua thì còn làm gì nữa! Thật sự là cạn lời mà!” Tôn Lê chỉ tiếc rèn sắc không thành thép, căm tức nói. “Đến lúc nào đó người ta vẫy vẫy tay một cái, cậu lại bổ nhào đến trước mặt người ta, như vậy không khỏi quá là hèn mọn đi.” Tôn Lê tức chết rồi, cứ tưởng rằng Niên Ấu Dư thấy được bộ mặt thật của Ninh Dĩ Tầm mới suy nghĩ chính chắn, còn cảm thấy vui vẻ thay nàng, cái này, hoàn toàn là nghịch chuyển, sao cô lại có thể có cô bạn thân đầu đất như vậy! “Cậu không nói không ai nói cậu câm đâu.” Ngữ khí Niên Ấu Dư lạnh lùng nói. “Cậu cảm thấy chói tai đi, vậy làm cho tôi thấy cái gì có lực một chút!” Tôn Lê dùng phép khích tướng. “Cậu không hiểu, nếu cậu chân chính yêu một người, càng hy vọng nàng vui vẻ.” Mặc dù mình đau, cũng hy vọng nàng vui vẻ. “Hừ, mình mới không giác ngộ được sự cao siêu đó, mình thích mình yêu, mình mong có được, muốn cướp từ mình, hay phụ mình tuyệt đối sẽ không làm cho hắn sống yên.” Tôn Lê khí phách nói. “Đó là bởi vì cậu chưa từng chân chính yêu một người.” Niên Ấu Dư còn thật sự thản nhiên nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]