Ninh Dĩ Tầm rời giường đi tắm rửa một chút, chuẩn bị ra ngoài dùng bữa tối. Đại khái là đến giờ dùng cơm tối Niên Ấu Dư đã đi ra, chính xác là nàng ôm cây đợi thỏ, dì Lưu đã hỏi nàng ăn cơm chưa đến ba lần, nàng đều từ chối, nàng đang đợi Ninh Dĩ Tầm ra để cùng ăn cơm, nhưng một lần chờ là chờ đến tối, cũng còn chưa thấy Ninh Dĩ Tầm đi ra, nàng không thể không bắt đầu ăn cơm một mình, bằng không liền có vẻ cố ý. Bất quá rất đúng giờ, Niên Ấu Dư vừa mới ăn không bao lâu, Ninh Dĩ Tầm đã đi ra đến. “Chị có muốn dùng cơm luôn không?” Niên Ấu Dư nhìn thấy Ninh Dĩ Tầm nội tâm liền nhảy nhót, nhưng nàng áp chế xao động trong lòng rất nhanh, tận lực khiến cho bản thân mình có biểu cảm tự nhiên nhất. Ninh Dĩ Tầm nhìn thẳng Niên Ấu Dư, trong lòng thầm nghĩ, được lắm, muốn chơi chiêu ‘lạt mềm buộc chặt’ chứ gì, ai chịu thua chứ, nói về diễn xuất, mình đã nhận được biết bao giải thưởng rồi có biết không. Ninh Dĩ Tầm hơi hơi sờ cằm, so với Ninh Dĩ Tầm hay trêu chọc Niên Ấu Dư trước kia giống như một người hoàn toàn khác, giờ phút này Ninh Dĩ Tầm như khôi phục lại phong thái lúc mới gặp Niên Ấu Dư, bộ dáng lãnh đạm khó gần, điều này đối với Ninh Dĩ Tầm mà nói thì một chút khó khăn cũng không có. Niên Ấu Dư thấy Ninh Dĩ Tầm cao ngạo lạnh nhạt như thế, trong lòng có chút phiền muộn mất mác, chắc là do mình đùa giỡn tâm cơ quá đi, nghĩ đến đây, tâm tình Niên Ấu Dư mất mác có thể so sánh với việc rơi từ trêи tòa nhà cao tầng xuống. Dù vậy, ngoài mặt Niên Ấu Dư vẫn là bất động thanh sắc, thoạt nhìn cũng không có khác thường gì quá lớn, nếu nói Ninh Dĩ Tầm là diễn xuất thiên tài, thì năng lực khống chế cảm xúc của Niên Ấu Dư cũng là người thường khó có thể tưởng tượng được. Ninh Dĩ Tầm thấy Niên Ấu Dư dùng cơm bình thường, đứa nhóc này một chút phản ứng cũng không có, phản ứng mất mác khổ sở như mình dự đoán cũng không có, chẳng lẽ đứa nhóc này là thẳng nữ thật? Nhưng phản ứng trước đó của Niên Ấu Dư, có đánh chết Ninh Dĩ Tầm cũng không tin là phản ứng mà thẳng nữ nên có, rõ ràng là bị mình trêu chọc đến mức không kiềm chế được cơ mà, hay là nói, đứa nhóc này kiêng kị thân phận kế mẫu của mình? Ninh Dĩ Tầm nghĩ đến khả năng có thể nhất, dù sao không phải ai cũng dũng cảm như cô, không sợ hãi bất cứ gì, nhưng mà Niên Ấu Dư rõ ràng biết cô và ba ba nàng phân phòng mà, theo đạo lý, phải là không kiêng kị mới đúng chứ. Hay thực sự là mình nhìn nhầm, đứa nhóc này thực sự cùng một loại người với Hàn Hân như Trần Tinh nói, cho dù là nội tâm có sóng động mãnh liệt thì ngoài mặt vẫn có thể bình tĩnh không lo, lý trí khắc chế? Mà nếu là như vậy phản ứng của Niên Ấu Dư trước đó thì sao chứ, tiểu bạch thỏ trước kia động một chút là thẹn thùng, động một cái liền đỏ mặt ngây thơ đơn thuần cơ mà. Chẳng lẽ lúc đó Niên Ấu Dư cố tình giảvờ, cố ý câu dẫn mình trêu đùa, làm như vậy để mình mắc câu sao, nếu vậy thật thì Niên Ấu Dư không khỏi là quá tâm cơ đi. Ninh Dĩ Tầm nhìn Niên Ấu Dư, Niên Ấu Dư vẫn là một bộ dáng bĩnh tĩnh không lo sợ. Trong lòng Niên Ấu Dư vừa cảm thấy khổ sở, thì phát hiện Ninh Dĩ Tầm đang nhìn chằm chằm mình, giống như muốn tra ra xem có dấu vết gì để lại không. “Trêи mặt em có dính cái gì sao?” Niên Ấu Dư dừng tay cắt thịt bò, khó hiểu nhìn về phía Ninh Dĩ Tầm hỏi. Ninh Dĩ Tầm lắc đầu, cô phát hiện Niên Ấu Dư cũng không có biểu hiện lãnh ý, chỉ là đối với sự trêu chọc của mình có miễn dịch mà thôi, Ninh Dĩ Tầm cũng muốn chứng thật khả năng này, nên đưa tay nắm lấy tay Niên Ấu Dư. Tất nhiên là Niên Ấu Dư không đoán được động tác bất thình lình như vậy của Ninh Dĩ Tầm, thiếu chút nữa đã rơi hoảng dao nĩa trong tay, nàng vừa mới chuẩn bị tiếp nhận bộ dáng cao ngạo lãnh đạm của Ninh Dĩ Tầm đối với mình, thì cô lại đột nhiên sờ tay mình, từ khi biết Ninh Dĩ Tầm cong xong, Niên Ấu Dư tìm hiểu rất nhiều tài liệu liên quan đến nữ nữ, nàng nhớ rõ, giữa nữ nhân, ngón tay là bộ phận cực kỳ ái muội. “Sao vậy?” Niên Ấu Dư mang vẻ mặt khó hiểu hỏi, rõ ràng trong lòng nàng đã muốn dâng lên như thác nước, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ ngây thơ như cái gì cũng không biết. “Phát hiện tay em rất được.” Tuy Ninh Dĩ Tầm là cố ý thử, nhưng khi vuốt ve ngón tay của Niên Ấu Dư, phát hiện tay Niên Ấu Dư đúng là rất xinh đẹp, một chút cũng không kém mình, ngón tay trắng nõn, dài nhỏ, cân xứng, đây mới chính là đôi tay phú quý thực sự. “Tay chị cũng rất đẹp.” Niên Ấu Dư khẽ mỉm cười nói, sau đó ý đồ không dấu vết rút tay mình khỏi tay Ninh Dĩ Tầm, tuy rằng trong lòng nàng khát vọng Ninh Dĩ Tầm thân cận đụng chạm, nhưng nàng không thể để bản thân mình không vững vàng, nếu không mọi khắc chế trước kia đều uổng phí, ít nhất hiện tại nàng cũng phát hiện, Ninh Dĩ Tầm cao ngạo như vừa rồi là giả vờ, suy đoán như vậy làm cho tâm tư Niên Ấu Dư nhảy nhót lên. Tuy Ninh Dĩ Tầm thật sự là thử, nhưng bị Niên Ấu Dư rút ngón tay về trong lòng vẫn khó chịu, cái gì chứ, làm như mình là đồ dê xồm không bằng, phải biết rằng đãi ngộ của Niên Ấu Dư như vậy, là bao nhiêu người cầu cũng không được. “Tôi là dựa vào túi da này để ăn cơm mà.” Tâm tình Ninh Dĩ Tầm khó chịu nên khôi phục trạng thái lãnh đạm cao ngạo nói. Niên Ấu Dư cảm thấy diễn xuất quả thật như siêu sao, sắc mặt thay đổi thật sự quá nhanh, giống như tính cách phân liệt, tùy người tùy chuyện mà thay đổi, hơn nữa còn không cảm thấy quá đột ngột. Niên Âu Dư phát hiện bản thân mình thật bất kính khi dùng từ phân liệt để hình dung Ninh Dĩ Tầm, trong lòng không khỏi có chút chột dạ, đối với chức trách fan cuồng của mình cũng có chút tự trách, nhưng là nàng phát hiện, càng ngày nàng càng không có biện pháp đặt Ninh Dĩ Tàm ở vị trí thần tượng hoàn mỹ cao cao tại thượng nữa, tuy rằng nàng biết rõ bản thân mình đối với Ninh Dĩ Tầm càng lúc càng không có biện pháp chống cự, giống như là ɖu͙ƈ vọng muốn thân cận không thể khắc chế được, so với cảm giác muốn thân cận trước kia thực sự không giống nhau. Đại khái bây giờ mình muốn đứng thật gần Ninh Dĩ Tầm, thì chỉ có thể đem Ninh Dĩ Tầm cao cao tại thượng kia kéo xuống, mới có thể đến gần cô được. “Em cảm thấy Jennifer tài hoa mỹ mạo đều có.” Niên Ấu Dư không keo kiệt lời ca ngợi nói, trêи thực tế, Niên Ấu Dư cũng cảm thấy Ninh Dĩ Tầm là trời sinh để làm nghề diễn viên. Trong giới giải trí bình hoa cũng không thiếu, nói là bình hoa tức chỉ những người chỉ dựa vào bề ngoài, không có linh hồn, nhưng Ninh Dĩ Tầm đối với phương diện này thực sự là có tài hoa. “Kỳ thật tôi cũng cảm thấy như vậy.” Ninh Dĩ Tầm đối với sự ca ngợi của Niên Ấu Dư cảm thấy rất hưởng thụ, lúc mới debut cũng bị người ta kêu là bình hoa, nên đối với diễn xuất cô thực sự rất dụng tâm, mỗi kịch bản đưa đến cô đều nghiên cứu thực kỹ mới bắt đầu, hiện tại mấy người mắng cô là bình hoa không phải đều đã câm miệng hết rồi sao. Niên Ấu Dư khẽ cười, nàng cảm giác bản thân mình thực sự rất thích bộ dáng Ninh Dĩ Tầm tự đề cao mình, tuy rằng giờ phút này Ninh Dĩ Tầm như gà trống múa vuốt kiêu ngạo, nhưng vẫn khiến cho Niên Ấu Dư cảm thấy thực đáng yêu. Ninh Dĩ Tầm nhìn bộ dáng mỉm cười của Niên Ấu Dư, bộ dáng mỉm cười này là có ý gì đây? Không đúng, vừa rồi mình có lạnh nhạt chỗ nào đâu? Ninh Dĩ Tầm phát hiện bản thân mình đối với Niên Ấu Dư thật sự là không lạnh nhạt được nữa. “Trong lòng em Jennifer là tốt nhất.” Niên Ấu Dư lại bày ra tư thế fan cuồng. “Hừ…” Ninh Dĩ Tầm hơi hậm hực, không hề quan tâm đến Niên Ấu Dư, lại bày ra một bộ tư thế lãnh đạm. Chỉ là Ninh Dĩ Tầm không phát hiện, lớp băng bao quanh cô đã tan hết phân nửa rồi. Niên Ấu Dư cảm thấy bản thân mình thực sự đã miễn dịch rồi, giống như nhìn Ninh Dĩ Tầm hiện tại như vậy, không hiểu sao trong lòng nàng lại cảm thấy có chút vui vẻ. Kỳ thật là Ninh Dĩ Tầm đang ngạo kiều đi, có lẽ Ninh Dĩ Tầm so với tưởng tượng của mình đơn giản hơn rất nhiều, nghĩ như vậy, Niên Ấu Dư thực sự không vừa lòng bản thân mình trước kia, sao trước kia lại có thể bị Ninh Dĩ Tầm trêu đùa đến bấn loạn như thế được chứ? Niên Ấu Dư không thể lý giải được, có lẽ vì ở phương diện tình cảm, nàng vẫn còn thiếu khuyết kinh nghiệm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]