Trần Tinh mua vé máy bay là vừa kịp giờ dự sinh nhật Niên Ấu Dư, nhưng vì máy bay trễ giờ, nên phải tốn thêm thời gian, dù rất vội vàng nhưng lúc đến được Niên gia cũng đã là 6 giờ. “Em ấy muốn chị tham gia, chị có tham gia không?” Ninh Dĩ Tầm hỏi Trần Tinh trước khi xuống xe. “Chị với em ấy chỉ mới gặp qua một lần, sao em ấy lại vô duyên vô cớ mời chị vậy?” Trần Tinh có chút khó hiểu hỏi. “Em ấy nói sợ tôi không có người quen, không được tự nhiên, nếu có người quen thuộc thì có thể thoải mái hơn một chút.” Ninh Dĩ Tầm nhún vai nói. “Quéo, kế nữ nhà em sánh ngang tri kỷ luôn rồi, em thực sự không chọc câu người ta?” Trần Tinh trêu chọc nói, thật ra Niên Ấu Dư đối với Ninh Dĩ Tầm thực sự rất dụng tâm, hơn cả một kế nữ chăm sóc kế mẫu, như vậy là tâm lý fan cuồng sao? Người hiểu được thần tượng chỉ có thể là fan cuồng, tâm lý fan cuồng cũng không đơn giản như vậy, nên Trần Tinh đối với Ninh Dĩ Tầm vẫn có vài phần lo lắng. Nếu Ninh Dĩ Tầm không chủ động câu người ta, lấy bộ dáng bức người bình thường của Ninh Dĩ Tầm, có thể dọa mấy người da mặt mỏng được rồi. “Chị đi hay không đi đây?” Ninh Dĩ Tầm thấy sắp nói đến chuyện không hợp tình không hợp lý rồi nên nói sang chuyện khác. “Đi chứ, nếu không thì uổng phí tâm ý của khuê nữ nhà em rồi.” Trần Tinh cảm thấy không vấn đề, nếu đến lúc đó Ninh Dĩ Tầm có gì không ổn, mình còn có thể giúp đỡ một ít, ai bảo nàng lại là bảo mẫu của Ninh Dĩ Tầm đây, nhưng quan trọng nhất vẫn là nàng đối với Niên Ấu Dư có chút hảo cảm, nên không bài xích chuyện tham gia tiệc sinh nhật của Niên Ấu Dư. Ninh Dĩ Tầm là nhân vật của công chúng, trêи danh nghĩa cũng là nữ chủ nhân Niên gia, trang điểm tất nhiên không thể qua loa, tóc búi cao, lễ phục dạ hội màu bạc, dáng người cao gầy, đường cong rõ ràng càng khiến Ninh Dĩ Tầm như mỹ nhân Tây phương. Khuyên tai, vòng cổ bằng kim cương tinh xảo, một thân trang phục giá trị xa xỉ, lộ ra một cỗ xinh đẹp lấn áp cả phần người khác. “Hôm nay là sinh nhật của Niên Ấu Dư, em trang điểm khoe sắc như vậy, có được hay không vậy?” Trần Tinh nhìn Ninh Dĩ Tầm như khổng tước chuẩn bị xòe đuôi hỏi, nhưng cũng không thể không phủ nhận, Ninh Dĩ Tầm đúng là trời sinh thu hút ánh mắt của người khác. “Em ấy là fan của em, hẳn là rất thích nhìn thấy em xinh đẹp như vậy xuất hiện ở sinh nhật em ấy đi.” Ninh Dĩ Tầm không cho là đúng nói, cô đáp ứng cho Niên Ấu Dư nhìn đủ, không xinh đẹp làm sao được đây? Trêu Niên Ấu Dư, Ninh Dĩ Tầm tránh hết mức có thể rồi, đây chỉ là một chút vô tình Ninh Dĩ Tầm cố ý xen vào thôi. Trần Tinh nghĩ lại cũng thấy đúng, Niên Ấu Dư là fan cuồng, chắc sẽ không để ý chuyện bị thần tượng nổi bật hơn đâu. Trần Tinh chỉ mặc lễ phục dạ hội màu đen đơn giản, ngắn gọn hào phóng, so với loại chói lóa như Ninh Dĩ Tầm, toàn thân Trần Tinh đều lộ ra một cỗ nội liễm và thành thục. Quả thật nàng không phải là nữ nhân đặc biệt xinh đẹp, nhưng lại có khí chất riêng, khiến người khác không thể nào bỏ quên được. Ninh Dĩ Tầm đi đến hội trường, tuy rằng là nữ chủ nhân của Niên gia, nhưng chuyện cô xuất hiện có trễ một chút, cũng không gây trở ngại đến việc cô trở thành tiêu điểm của mọi người. Vô luận danh nghĩa là mẹ kế của Niên Ấu Dư, hay là bạn thân của Niên Ấu Dư thì Ninh Dĩ Tầm vẫn hấp dẫn ánh mắt của người khác. Đối với trường hợp này, Ninh Dĩ Tầm đã tập mãi thành quen, có thừa thực lực nghênh đón, cho nên động tác giơ tay nhấc chân trong lúc đi đến, đều lộ ra một cỗ mê hoặc người khác. Ninh Dĩ Tầm vừa xuất hiện, Niên Ấu Dư liên thấy được, Ninh Dĩ Tầm kia phong tư xinh đẹp, khiến nàng không tự giác nhìn nhiều thêm một chút, nàng cảm thấy Ninh Dĩ Tầm giống như một mặt trời nhỏ, có thể tản ra ánh sáng đẹp mắt. Ninh Dĩ Tầm trong đám người dễ dàng tìm đến được Niên Ấu Dư, Niên Ấu Dư mặc sườn xám, bộ sườn xám hoa điểu này mặc trêи người Niên Ấu Dư đều lộ ra một cỗ tao nhã lịch sự đặc hữu của nữ nhân Đông phương, mỗi lần cô nhìn thấy Niên Ấu Dư, đều thấy một phong cách thời trang khác nhau, Niên Ấu Dư giống như là có năng lực biến ảo ra một loại phong cách khác nhau cho cô xem, kế nữ này đúng thật là có tâm cơ. Ninh Dĩ Tầm bước đi hào phóng đến chỗ Niên Ấu Dư, đưa quà Trần Tinh đã chuẩn bị sẵn cho Niên Ấu Dư. “Sinh nhật vui vẻ.” Ninh Dĩ Tầm nghiêng người, nhẹ nhàng hôn lên sườn mặt Niên Ấu Dư một cái, sau đó nhẹ giọng nói bên tai Niên Ấu Dư. Niên Âu Dư biết rõ cái hôn bất thình lình này chỉ là lễ nghi, nhưng tim nàng vẫn không tự chủ được mà đập thật nhanh. “Cảm ơn.” Niên Âu Dư cười nói cảm ơn. Rõ ràng đây chỉ là nghi lễ của người nước ngoài, nhưng không hiểu sao Trần Tinh lại cảm thấy lộ ra một cỗ hơi thở ái muội ở đây. Đại khái chắc vì Ninh Dĩ Tầm cong, nên hành động của cô, nàng không tự chủ được mà suy nghĩ quá nhiều, thêm nữa đối với định lực của Ninh Dĩ Tầm, nàng thực sự không có bao nhiêu tin tưởng. Nhìn nhìn đến Niên Ấu Dư toàn thân đều lộ là một cỗ cảm giác tĩnh nhã, đây đúng chuẩn là dạng người Ninh Dĩ Tầm yêu thích a. “Là nữ chủ Niên gia lại đến muộn như vậy, không thể được, phải phạt rồi!” Tôn Lê vốn là tiêu điểm bị Ninh Dĩ Tầm đoạt mất có chút bất mãn, chỉ là ngoài mặt cô cũng không đổi sắc, lên tiếng nói, thứ nhất có thể khiến cho không khí thêm nóng một chút, thứ hai có thể gây khó dễ cho Ninh Dĩ Tầm một chút, vì fan cuồng Ấu Dư mà tranh thủ một chút phúc lợi cho nàng. “Vậy muốn phạt như thế nào?” Ninh Dĩ Tầm tiếp chiêu, hôm nay là sinh nhật của Niên Ấu Dư, bản thân cô không ngại phối hợp một chút, để cho kế nữ có một ngày sinh nhật vui vẻ. “Ấu Dư thích nhất là nghe bài Lãng Điệp chị hát, có thể nghe chị trực tiếp hát live Lãng Điệp là nguyện vọng của cậu ấy, hôm nay là sinh nhật cậu ấy, chị hát ở đây tặng quà sinh nhật cho cậu ấy thế nào?” Tôn Lê nheo mắt hỏi. “Jennifer đừng để ý cậu ấy, Tôn Lê muốn trêu chọc thôi.” Niên Ấu Dư không thể kêu thẳng tên tiếng Trung của Ninh Dĩ Tầm, lại không thể kêu Ninh Dĩ Tầm là mẹ, nên chỉ có thể kêu tên tiếng Anh của Ninh Dĩ Tầm. Nàng thực không nghĩ đến Tôn Lê lại yêu cầu đều này, cảm thấy yêu cầu này của Tôn Lê có chút mạo muội, nhưng trong lòng cũng ẩn ẩn có chút chờ mong. Tôn Lê mỉm cười tự đắc nhìn Ninh Dĩ Tầm, nụ cười có một tia khiêu khích, không biết Đại Minh Tinh này có tiếp chiêu hay không đây. Hiển nhiên Trần Tinh cũng có chút ngoài ý muốn, Tôn Lê thật đúng là càn rỡ, giá trị của Ninh Dĩ Tầm hiện tại, muốn nghe cô hát ít nhất cũng phải trăm vạn, mà còn phải xem tâm tình của cô có muốn tiếp nhận hay không, hiện tại Tôn Lê đưa ra yêu cầu này, Ninh Dĩ Tầm có tiếp hay không tiếp thì cũng tiến thoái lưỡng nan, tiếp thì sợ hạ giá, dù sao hiên tại trêи danh nghĩa Ninh Dĩ Tầm cũng là nữ chủ nhân của Niên gia, bị người ta kêu hát, đúng là có chút không nể mặt, mà không tiếp thì lại không nể tình. So với Niên Ấu Dư, nàng đối với Tôn Lê không có chút hảo cảm, một thiên kim đại tiểu thư chính hiệu, bệnh công chúa còn trầm trọng hơn Ninh Dĩ Tầm, cường giả khó gần. “Không vấn đề gì, tôi có thể thỏa mãn nguyện vọng của em ấy, bất quá tôi muốn hát cùng với Ấu Dư, được chứ?” Ninh Dĩ Tầm nhìn về phía Niên Ấu Dư cười đến mười phần xán lạn nói. Nếu Niên Ấu Dư và Ninh Dĩ Tầm cùng nhau hát, ý nghĩa lại hoàn toàn khác biệt, Trần Tinh cảm thấy năng lực phản ứng của Ninh Dĩ Tầm được nâng cao không ít, trong lòng âm thầm vỗ tay cho Ninh Dĩ Tầm vài cái. Sau đó những người chỉ muốn xem náo nhiệt bắt đầu ồ lên, có cái gì chờ mong bằng chuyện nghe Ninh Dĩ Tầm hát live đây, lại còn song ca với Đại tiểu thư Niên gia chứ. Niên Ấu Dư thấy giờ phút này Ninh Dĩ Tầm vươn ngón tay thon dài xinh đẹp về phía mình, rõ ràng xung quanh ồn ào náo nhiệt như vậy, Niên Ấu Dư lại chỉ có thể nghe được âm thanh thình thịch của trái tim mình, tay mình thậm chí không thể khống chế được mà nắm lấy bàn tay xinh đẹp kia, nàng cảm thấy khi tay mình chạm vào tay Ninh Dĩ Tầm, đầu ngón tay truyền đến một cảm giác tê dại. Tay Ninh Dĩ Tầm tự nhiên mà nắm ngón tay Niên Ấu Dư, dắt Niên Ấu Dư đi đến trung tâʍ ɦội trường, đối với chuyện sân khấu, hết thảy biểu hiện của Ninh Dĩ Tầm đều là tự nhiên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]