“Lily, cậu đến rồi à.” Niên Ấu Dư chủ động lên tiếng chào Tôn Lê. Tôn Lê đi ngang qua nhân viên phục vụ, vớ tay lấy chai rót là hai ly rượu vang đỏ, sau đó đi đến hướng Ninh Dĩ Tầm và Niên Ấu Dư. “Theo thân phận, tôi hẳn là phải kêu một tiếng dì, bất quá Ninh tiểu thư trẻ tuổi như vậy, tôi không kêu ra miệng được.” Tôn Lê mỉm cười nói với Ninh Dĩ Tầm. “Không sao, thân phận cũng không có gì.” Quả nhiên là nữ nhân không hiền, tuy rằng trong lòng chán ghét, nhưng trêи mặt cũng bất động thanh sắc, đối với một chút khiêu khích như vậy, cô căn bản không để trong lòng. “Vậy vãn bối kính rượu dì.” Tôn Lê đưa một ly rượu đỏ cho Ninh Dĩ Tầm. Không đợi Ninh Dĩ Tầm tiếp nhận, Trần Tinh đã đưa tay đến lấy. “Dĩ Tầm không uống được rượu, tôi uống thay nàng.” Trần Tinh nói xong liền uống một hơi cạn sạch, nàng đã có thói quen che chở cho Ninh Dĩ Tầm trong mọi trường hợp. Lúc này Tôn Lê mới chú ý đến Trần Tinh đang đứng ở một bên, cảm thấy nữ nhân xấu xí này quả thật nhiều chuyện, nhưng là Tôn Lê cũng không quan tâm mấy. “Tâm ý của cô, lòng tôi xin nhận.” Ninh Dĩ Tầm cười với Tôn Lê cũng có chút khiêu khích. Niên Ấu Dư nhìn thấy trường hợp này, cảm giác như Tôn Lê và Ninh Dĩ Tầm như hai chú gà trống đang chọi nhau, khí tràng phát ra điều là điện lưu. Niên Ấu Dư biết Tôn Lê không có hảo cảm với sao nữ, nhưng này là trường hợp cá biệt, trăm ngàn lần đừng khơi gợi đấu đá, hơn nữa, từ tâm lý, nàng không hy vọng Tôn Lê khó xử Ninh Dĩ Tầm, nên Niên Ấu Dư liền nhanh chóng kéo Tôn Lê đến một bên. Ninh Dĩ Tầm liếc mắt sang Tôn Lê cùng Niên Ấu Dư một cái, Tôn Lê khí thế cường liệt và Niên Ấu Dư ôn nhu nhược thế đứng cùng nhau, khe khẽ nói nhỏ, nhìn ra được quan hệ thực thân mật, hơn nữa, Ninh Dĩ Tầm cũng vừa nhìn là nhận ra, Niên Ấu Dư đang năn nỉ Tôn Lê, sao có loại cảm giác CP (couple) thế này, chỉ là hiển nhiên Ninh Dĩ Tầm đối với CP này cũng không vừa lòng, giống như cải trắng bị bôi đen vậy, mà tất nhiên Ninh Dĩ Tầm cũng hiểu rõ, trêи đời này cũng không có nhiều người cong như vậy. “Lily, cậu đến cướp dâu sao?” Niên Ấu Dư cười hỏi. “Nàng mà xứng sao?” Tôn Lê hừ lạnh nói. “Hôm nay mình là phù dâu, không có cách nào đón tiếp cậu được, cũng có nhiều người quen, cậu tự nhiên nha.” Niên Ấu Dư biết Tôn Lê có chừng mực, cũng không quá lo lắng, bất quá không nên để hai người ngang tầm mắt nhau thì an toàn hơn. “Đúng rồi, cậu đừng giống như chó giữ nhà như người đó có được không.” Tôn Lê chỉ Trần Tinh đứng cách đó không xa cho Niên Ấu Dư, nữ nhân đó giống như chó trung thành bảo vệ bên người Ninh Dĩ Tầm, nhìn là thấy chán ghét, còn có Niên Ấu Dư, sao lại có thể cuồng như vậy được, không biết rụt rè một chút sao. “Đừng nói bừa.” Niên Ấu Dư khẽ nhíu mày nói, nàng không thích Tôn Lê nói Trần Tinh như vậy, đứng trêи khía cạnh công việc, Trần Tinh đáng giá để người khác tôn kính, bất quá Niên Ấu Dư cũng biết Tôn Lê chỉ độc miệng thôi chứ cũng không có gì. “Được rồi, bồ nhanh làm fan cuồng của bồ đi, mình tự tiện.” Tôn Lê không kiên nhẫn phất tay chào Niên Ấu Dư, Niên Ấu Dư thích làm fan cuồng, mình thì ghanh tỵ sớm muộn cũng hại thân, Niên Ấu Dư thực phân biệt đối xử mà, sau này mình không thèm nhiều chuyện nữa. “Mình đi trước đây, lần sau mình mời cậu ăn cơm.” Niên Ấu Dư dụ dỗ Tôn Lê nói, nàng làm phù dâu quả thật không thể rời khỏi người cô dâu quá lâu, nói xong với Tôn Lê, liền lập tức trở lại bên người Ninh Dĩ Tầm. Ninh Dĩ Tầm rất có thâm ý liếc mắt nhìn Niên Ấu Dư trở lại bên người mình một cái, Niên Ấu Dư bị Ninh Dĩ Tầm liếc mắt làm da đầu phát run lên, sao nàng có cảm giác nữ thần hình như không được vui. Niên Tông Hán là chú rể, giao thiệp lại rộng rãi không khỏi có uống nhiều rượu một chút, mà Ninh Dĩ Tầm chẳng những được Niên Tông Hán chắn rượu, còn có Trần Tinh, nên căn bản không uống tí rượu nào, cô chỉ cần duy trì mặt nạ hoàn mỹ, khí chất hào phóng, bộ dáng cao quý là được rồi. Cô biết hôm nay mình là nhân vật chính trong buổi tiệc, nhưng cô lại có cảm giác tâm mình mình hoang vắng một mảnh, Hàn Hân vẫn chưa đến, một tia hy vọng cuối cùng của Ninh Dĩ Tầm cũng càng ngày càng xa vời. Bữa tiệc cưới náo nhiệt đến hơn 10 giờ, khách khứa mới bắt đầu rời đi, vì uống không ít rượu nên lúc tiệc cưới kết thúc Niên Tông Hán cũng đã muốn say. MC đã nói lời chào cảm ơn, Ninh Dĩ Tầm mới đá giày cao gót xuống, tâm tình vốn là không tốt, bây giờ lại kém tới cực điểm. Niên Ấu Dư là một đứa con hiếu thuận, tuy rằng chăm sóc ba ba vốn là việc của tân thê tử, nhưng xem ra Ninh Dĩ Tầm cũng không biết chăm sóc người ta thế nào đâu, nên Niên Ấu Dư liền có nghĩa vụ ở lại chăm sóc ba ba nàng. Chờ sắp xếp xong xuôi, Niên Ấu Dư nhìn đến Ninh Dĩ Tầm đang cúi đầu uống rượu ở quầy bar, tất nhiên ba ba và Trần Tinh cũng không cần chắn rượu thay cô, vì tửu lượng của Ninh Dĩ Tầm khá tốt, chai rượu đỏ trêи quầy cũng sắp thấy đáy rồi. Dưới ngọn đèn ʍôиɠ lung, Ninh Dĩ Tầm lại có vẻ cô đơn và ưu thương, so với bộ dáng lạnh lùng cao cao tại thượng bình thường cứ như hai người, giờ phút này, Ninh Dĩ Tầm giống như chú mèo cao ngạo bị thương, làm cho người khác không tự chủ muốn được vuốt ve cô, an ủi cô, nhưng Niên Ấu Dư cũng hiểu rõ, Ninh Dĩ Tầm cũng không cần, mà chính mình cũng không có can đảm làm như vậy. Do nghề nghiệp, nên đối với sự chú ý của người khác Ninh Dĩ Tầm cũng thực mẫn cảm, cô rất nhanh phát hiện có người đang nhìn mình, cô ngẩng đầu, quả nhiên nhìn thấy Niên Ấu Dư đang đứng ở một bên, một thân váy hồng nhạt đơn bạc bị bao phủ bởi ngọn đen ʍôиɠ lung giống như một đứa nhỏ dễ thương. Ninh Dĩ Tầm nhìn về phía Niên Ấu Dư câu ngón tay, giờ phút này, cô hy vọng có người ở bên cạnh mình, bất kể người đó là ai. Niên Ấu Dư cảm thấy Ninh Dĩ Tầm hướng mình câu tay, bộ dáng đặc biệt mị hoặc lòng người, giống như trong một bộ phim điện ảnh nàng đã từng xem, cô cũng từng dùng động tác phong tình như vậy câu dẫn nhân vật nam chính, đương nhiên Niên Ấu Dư cũng không nghĩ là cô câu dẫn mình, nàng chỉ cho rằng trời sinh Ninh Dĩ Tầm có tư chất liêu nhân, sinh ra trong lúc vô thức mà thôi. “Đến đây uống rượu với tôi.” Ninh Dĩ Tầm thấy Niên Ấu Dư đến gần xong liền nói, ngữ khí của cô bá đạo không cho phép người ta từ chối. “Tâm tình của chị thực sự không tốt.” Niên Ấu Dư đột nhiên nhớ đến, Ninh Dĩ Tầm cũng không phải muốn gả cho ba ba thật, nhưng hôm nay ván đã đóng thuyền, Niên Ấu Dư cũng không biết nên an ủi thế nào. Ninh Dĩ Tầm nghe vậy nhún vai một cái, cô nhìn gương mặt xinh đẹp của Niên Ấu Dư, ý niệm tà ác chợt lóe qua trong đầu. “Em kêu một tiếng mamy thử xem.” Ninh Dĩ Tầm đột nhiên nói với Niên Ấu Dư. Niên Ấu Dư nhìn gương mặt xinh đẹp quen thuộc của Ninh Dĩ Tầm trong khoảng cách gần, nữ nhân này rõ ràng chỉ lớn hơn mình có vài tuổi, hai chữ mamy này sao mình có thể kêu ra được chứ, mà cho dù cô có lớn tuổi hơn mình nhiều đi chăng nữa nàng cũng tuyệt đối không kêu ai là mamy ngoài mẹ của mình, mặc dù là Ninh Dĩ Tầm cũng không được. Niên Ấu Dư lắc đầu, từ chối yêu cầu của Ninh Dĩ Tầm. “Hiện tại trêи danh nghĩa tôi là vợ của ba ba em, đến lúc ba em chia tài sản, tôi có thể lấy được một nửa, nếu như có thể có con, còn có thể lấy được nhiều hơn, em không lo lắng sao?” Ninh Dĩ Tầm cười hỏi, ra vẻ mẹ kế ác độc, có thể nhập bất cứ vai nào chính là ưu việt lớn nhất của Ninh Dĩ Tầm. Kỳ thật nghĩ lại cũng không sai, Niên Tông Hán chắc chắn là đoản mệnh hơn mình rồi, đến lúc đó mình là bà tỷ phú, nhất định sẽ bao dưỡng vài nữ nhân đến hầu hạ mình! “Không có.” Niên Ấu Dư thản nhiên cười nói. Ninh Dĩ Tầm nhìn bộ dáng Niên Ấu Dư không quan tâm không hơn thua, so với ấn tượng tiểu bạch thỏ thẹn thùng lúc trước lại có chút không giống nhau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]