Editor: Cẩm Hi
Vũ Nhân Phong Tử nhìn Tô Khinh Mạn, đạm nhiên cười, "Cô còn cười được? Cũng tại cô cả, tôi vốn chỉ muốn hại chết người phụ nữ kia, bây giờ thì hay rồi, cha tôi muốn giết Viên Trần thì phải làm sao?" Vũ Nhân Phong Tử vỗ vỗ vai Tô Nghiên Đàm, "Vậy còn không tốt sao? Tô đại soái cùng gia tộc Vũ Nhân chúng ta liên thủ thâu tóm Bắc Bình gọn trong một lần, đến lúc đó giết chết người phụ nữ kia, mà ông ta là cha cô, ông ta thương cô nhiều thế nào, cô còn không rõ sao?"
Tô Nghiên Đàm vốn còn đang do dự, nghe Vũ Nhân Phong Tử khuyên bảo như vậy, nghĩ đi nghĩ lại hình như cũng có lý, đến lúc đó chỉ cần khóc lóc cầu xin cha, cha khẳng định sẽ thủ hạ lưu tình buông tha cho Viên Trần, "Nhưng mà." Tô Nghiên Đàm lại do dự, "Nếu người phụ nữ kia chết rồi, Viên Trần vẫn không chịu giữ tôi lại bên cạnh thì phải làm sao?"
"Cô nói một người nghiện ma túy khát vọng nhất là cái gì?" Vũ Nhân Phong Tử lấy bình thuốc nhỏ ra giơ lên trước mặt cô ta, Tô Nghiên Đàm đoạt lấy nắm chặt trong tay, giống như đang cầm cọng rơm cứu mạng cuối cùng, chỉ cần có thuốc này Viên Trần nhất định sẽ đối với cô ta nói gì nghe đấy!
Tô Nghiên Đàm đảo mắt, ý cười dạt dào, lại mang theo biểu tình dữ tợn mà vặn vẹo, chỉ cần có được hắn là đủ rồi.
"Bác sĩ Lâm với người nhà hắn ta đang ở đâu?" Vũ Nhân Phong Tử đem chủy thủ trong tay nhét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-ngoc-thanh-tran/1096939/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.