Editor: Cẩm Hi
"Từ sau khi giáo viên của em tới, em liền mang cái dáng vẻ này, rốt cuộc cô ta đã nói gì với em?" Viên Trần thật sự nhẫn đủ rồi, một chân đá văng cửa phòng Đinh Kha.
Đinh Kha lại nhìn chằm chằm bàn trang điểm đến phát ngốc, Thọ Sơn Thạch Phương Chương ở dưới ánh đèn tỏa ra sắc vàng nhạt, dì Ngô đứng ở trước cửa phòng không chịu rời đi, sợ bọn họ lại cãi nhau, Đinh Kha dường như không nhìn thấy Viên Trần trong gương, cô chỉ ngây ngốc nhìn chằm chằm Phương Chương kia, qua một hồi lâu lại bất ngờ mở miệng, "Dì Ngô, sao Phương Chương lại ở chỗ này?"
"À, trước khi tiểu thư cô đi Đức Châu, người hầu quét tước sân đã phát hiện ra nó ở bên cạnh ao, tôi nhớ rõ hồi còn ở Thượng Hải tiểu thư thường xuyên thưởng thức nó, nghĩ chắc là do vô tình làm mất nên mới nhặt trở về."
Viên Trần phất tay đánh gãy lời lải nhải của dì Ngô, lời hắn nói mấy ngày nay, cô đều không quan tâm, hiện giờ nhìn thấy một khối Phương Chương lại xem như bảo bối nắm chặt không buông, "Em còn chưa trả lời tôi!" Viên Trần giơ tay đoạt lấy Thọ Sơn Thạch Phương Chương từ tay Đinh Kha ném đi.
Phương Chương vững vàng lăn tới trong góc, Đinh Kha lập tức chạy lại nhặt lên nắm chặt ở trong tay, Thọ Sơn Thạch Phương Chương nằm ở trong lòng bàn tay cô, Thọ Sơn Thạch trắng tuyết hiếm thấy, chất ngọc ôn nhuận sáng bóng như mỡ dê, càng dùng màu sắc càng đạm, tựa như máu tươi được in trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-ngoc-thanh-tran/1096932/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.