Editor: Cẩm Hi
"Có thuốc lá không?" Hắn thấp giọng hỏi, nhưng đôi mắt lại phủ kín một tầng sương mù nhàn nhạt.
Phó sĩ quan cuống quít đưa điếu thuốc cho Viên Trần, hắn ta biết Viên Trần không thường hút thuốc, hắn hút thuốc hơn phân nửa chỉ có hai loại tình huống, nếu không phải nôn nóng suy nghĩ thì tất là đau xót, giống như niết bàn* phượng hoàng tái sinh, rơi nước mắt trong đau đớn, hò hét rồi lại trầm mặc.
(*) Niết bàn: là một trạng thái tâm linh hoàn toàn thanh thản, giải thoát khỏi mọi đau khổ của cuộc đời.
"Mấy ngày hôm nay tâm tình anh không tốt sao?" Đinh Kha thận trọng hỏi, Thẩm Tông Tuyền vẫn như cũ không nói lời nào rồi cố rút tay mình về. Đinh Kha giằng co, cố ý cắn răng cầm chặt tay hắn một khắc không buông, Thẩm Tông Tuyền hơi hơi nhíu mày, ngũ quan đẹp đẽ bị ép chặt vào nhau, nhưng một khắc kia khi chạm vào ánh mắt của Đinh Kha, hắn đã bỏ cuộc, đành tùy ý để cho cô túm tay mình.
"Có phải em làm anh khó chịu không?" Đinh Kha thật cẩn thận thả lỏng tay hắn.
Thẩm Tông Tuyền dường như đã hạ quyết tâm không nói chuyện với Đinh Kha, ái muội lần đầu gặp đã bay mất không thấy tăm hơi, hắn lúc nóng lúc lạnh lại càng làm cho Đinh Kha tâm thần thác loạn.
Tuy là chủ nhật nhưng nhà bảo tàng nghệ thuật Birmingham cũng không nhiều người, nhà bảo tàng nằm ở trung tâm thành phố, nhưng lại rất yên tĩnh, hoàn cảnh u nhã, vốn được sửa lại từ giáo đường, bên trong nhà bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-ngoc-thanh-tran/1096904/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.