Nhà trẻ đã xuất hiện ở trước mắt, Hãn Du Sinh tăng nhanh cước bộ, đúng như dự đoán, nhà trẻ đã tan học, trên hành lang chỉ còn lại Hãn Hoài An cùng một đứa trẻ khác chưa quen thuộc bóng người nhỏ bé.
“Phụ thân! Phụ thân” mắt sắc Hãn Hoài An, nhìn lên thấy thân ảnh của Hãn Du Sinh, liền không kịp chờ đợi chạy vội về phía trước nhào tới trên người cậu
Hãn Du Sinh miễn cưỡng tiếp được Hãn Hoài An thân thể nho nhỏ mềm mại, đem nhóc ôm chặt trước ngực, cũng xì xì kêu vang hôn một cái lên gò má của nhóc.
“Nói cho phụ thân, tiểu bảo bối, ngày hôm nay ở nhà trẻ có ngoan hay không, có nghe lời cô hay không, khỏe mạnh cùng bạn bè ở chung.”
Đem Hãn Hoài An trong lòng chính mình thả trên mặt đất, để thân mình ngồi xổm xuống khiến tầm mắt Hãn Hoài An cao bằng cậu sau đó liền hỏi.
“Ừm! Tiểu An ngày hôm nay thật ngoan nha~. Cô giáo còn nói bởi vì Tiểu An ngày hôm nay thật ngoan, làm chuyện tốt, cho nên cho con một cái bảo bảo huy hiệu.” Cao hứng gật gật đầu, vừa nói một bên đem bảo bảo huy hiệu từ gói nhỏ trong bao của chính mình ngày hôm nay có được lấy ra đưa cho Hãn Du Sinh xem.
“Thật sự, rất tốt nha~, ” nhìn một chút bảo bảo huy hiệu của Hãn Hoài An có được, Hãn Du Sinh cổ vũ xoa xoa tóc nhóc con, “Như vậy, có thể hay không nói cho phụ thân, Tiểu An ngày hôm nay làm cái chuyện tốt gì đây?”
“Ừm!” Dùng sức gật gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-ky-dai-lieu-nhat-diem/1214113/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.