Thẩm Chiếu Nguyệt hôm qua trong không gian ăn hạt sen Johnny lột cho cô, còn tưởng rằng mình có thể có thêm kỹ năng gì đó, không gian vô dụng nhất cũng có thể thăng cấp thêm. Nhưng cô cẩn thận cảm nhận một chút, cơ thể căn bản không có thay đổi gì, không gian cũng vẫn là không gian đó.
Thẩm Chiếu Nguyệt không khỏi có chút thất vọng.
Không gian hiếm khi xuất hiện một lần bưu phẩm, không thể nào chỉ là đơn thuần thấy hạt sen tươi, gửi đến cho cô làm phúc lợi ăn vặt chứ? Nhưng phúc lợi lại không phải ngày nào cũng gửi, mỗi lần cũng chỉ gửi một đài sen, phiền phức biết bao?
Kỳ thật Thẩm Chiếu Nguyệt hiện tại nghĩ lại, hạt sen kia ngoại trừ màu sắc trong suốt ra, hương vị và cảm giác khi ăn không khác gì hạt sen bình thường.
Thẩm Chiếu Nguyệt nhịn không được nghĩ, nếu hạt sen này có tác dụng kỳ lạ gì thì tốt rồi, cô có thể bảo Johnny mở một mảnh ruộng nước trong không gian, trồng mấy hạt sen xuống, như vậy cô liền có củ sen và hạt sen ăn không hết rồi!
Chỉ tiếc…
“Xảy ra chuyện gì?” Giọng Văn Yến Tây trầm thấp truyền đến từ phía sau.
Thẩm Chiếu Nguyệt ngẩng đầu nhìn anh, trên mặt lộ ra một nụ cười: “Không có việc gì.”
Thẩm Chiếu Nguyệt vỗ vỗ đệm giường, bảo Văn Yến Tây lại đây: “Tiểu Thúc, lại đây, để tôi bắt mạch cho chú.”
Văn Yến Tây ngoan ngoãn đi qua, thân hình cao lớn thẳng thắn ngồi bên cạnh cô.
Đầu ngón tay hơi lạnh của Thẩm Chiếu Nguyệt đặt trên mặt trong cổ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-tu-dai-tieu-thu-bi-bo-roi-tro-thanh-vo-thu-truong/5070801/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.