Văn Kình thấy Văn Khải Dân hiểu lầm hành vi của anh, vội vàng giải thích nói: "Con biết cô ấy ăn không bao nhiêu, con gắp đồ ăn cho cô ấy là sợ cô ấy miên man suy nghĩ ảnh hưởng muốn ăn không ăn cơm."
Văn Kình đem chuyện Thẩm Chiếu Nguyệt lo lắng Văn Yến Tây đến mức nuốt không trôi nói cho Văn Khải Dân.
Văn Khải Dân nghe xong trầm mặc, thật lâu sau, ông ấy khẽ thở dài một tiếng: "Nguyệt Nguyệt đứa nhỏ này thật không tồi."
Văn Kình ha hả cười: "Chỉ vì cô ấy lo lắng chú út con lo lắng ăn không ngon, ông liền cảm thấy cô ấy không tồi, tiêu chuẩn đ.á.n.h giá người của ông nội cũng quá thấp đi? Ông ngày thường đối với con nhưng không phải như thế."
Văn Khải Dân trừng mắt nhìn Văn Kình: "Đạo lý tự nghiêm khắc với mình, khoan dung với người khác có hiểu hay không?"
Văn Khải Dân cũng không trông mong Văn Kình có thể hiểu, còn nói thêm: "Nó rõ ràng có rất nhiều cơ hội hỏi ta tin tức chú út mày, nhưng nó một lần cũng chưa mở miệng, bởi vì nó biết nếu hỏi ra, khẳng định sẽ làm ta khó xử, cho nên liền làm bộ cái gì cũng chưa phát sinh. Đổi thành mày, mày làm được không?"
Văn Kình không nghĩ nhiều như Văn Khải Dân, nghe ông ấy nói như thế, mới phát hiện Thẩm Chiếu Nguyệt thật sự một lần cũng không hỏi qua Văn Khải Dân tin tức có liên quan tới Văn Yến Tây.
Nếu đổi thành anh, anh thật đúng là làm không được.
Trong lòng Văn Kình đối với Thẩm Chiếu Nguyệt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-tu-dai-tieu-thu-bi-bo-roi-tro-thanh-vo-thu-truong/5070773/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.