Tai cuối cùng cũng được yên tĩnh, Thẩm Chiếu Nguyệt cảm thấy không khí phòng t.h.u.ố.c cũng trong lành hơn không ít.
"Biết may vá không?" Thẩm Chiếu Nguyệt kẹp ngân châm giữa ngón tay, ném một gói băng gạc cho Lâm Hiểu Mai.
"..." Lâm Hiểu Mai sợ cô sơ suất, ngân châm sẽ châm vào mặt mình, nhận lấy băng gạc xong gật đầu mạnh: "Biết, biết."
"Vậy cô phụ trách may những miếng băng gạc này thành túi nhỏ lớn như thế này." Thẩm Chiếu Nguyệt vừa nói vừa giơ bàn tay ra khoa tay múa chân cho Lâm Hiểu Mai xem, cô sợ Lâm Hiểu Mai không nắm được kích cỡ, cầm một miếng băng gạc gấp thành kích thước bằng bàn tay mình.
Thẩm Chiếu Nguyệt đặt miếng băng gạc đã gấp đó trong tầm tay Lâm Hiểu Mai: "Cứ theo cái này mà may."
"Ác..." Lâm Hiểu Mai gật đầu, không dám nói thêm một lời thừa thãi nào.
Không còn cách nào, cô ta cũng không muốn khuất phục trước uy h.i.ế.p của tiểu thư tư bản, nhưng cái ngân châm trong tay người ta quá dọa người! Thấy Lâm Hiểu Mai đã chịu im lặng, cô y tá mặt tròn lại đi ra ngoài gọi thêm vài người nữa đến, giúp đỡ cùng nhau may túi băng gạc.
"Đồng chí Tiểu Thẩm, chúng tôi có thể làm thêm một ít túi thảo d.ư.ợ.c đuổi muỗi nữa không?" Cô y tá mặt tròn được mọi người đẩy ra dò hỏi ý kiến Thẩm Chiếu Nguyệt: "Những người chúng tôi đây không ở trong khu nhà gia đình quân nhân thì cũng là thôn dân ở thôn gần đây. Ngày thường mọi người thường xuyên lên núi sau hái rau dại, nấm, mộc nhĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-tu-dai-tieu-thu-bi-bo-roi-tro-thanh-vo-thu-truong/5070739/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.