"Nhưng những người khác được Văn Kình cứu, lại không được cô ngày ngày đuổi theo tặng trứng gà." Thẩm Chiếu Nguyệt nhìn cô ta với ánh mắt đầy ẩn ý, "Nếu ngày nào cũng đuổi theo tặng trứng gà, có thời gian liền đến phòng y tế tìm cô nói chuyện phiếm đều không tính là thích, vậy cái gì mới tính?"
Thẩm Chiếu Nguyệt không cho Liễu Tư Ngữ cơ hội suy nghĩ, vỗ vỗ vai cô ta, ý tứ sâu xa nói: "Nghĩ nhiều làm gì, cô phải biết chân thành vĩnh viễn là chiêu sát thủ, giả dối sẽ chỉ làm cô càng lún càng sâu."
"Tôi đi rót thêm nước, cô cứ tự mình suy ngẫm từ từ đi." Thẩm Chiếu Nguyệt giơ cái ly đã hết nước trong tay về phía Liễu Tư Ngữ.
Quay người lại, đưa lưng về phía Liễu Tư Ngữ, ở góc độ người khác không thấy rõ, Thẩm Chiếu Nguyệt đảo mắt, trong lòng lặng lẽ thắp một cây nến cho Văn Kình.
Cậu trai này chắc chắn là chơi không lại Liễu Tư Ngữ rồi.
Bất quá Thẩm Chiếu Nguyệt cũng không tính nói cho Văn Kình, cho dù nói Văn Kình cũng chưa chắc tin.
Cô muốn biết rõ mục đích thật sự của Liễu Tư Ngữ trước, rồi mới quyết định có nên giúp Văn Kình hay không.
Liễu Tư Ngữ nhìn bóng lưng cô: "..."
Cô ta sao lại giống như bị một NPC giáo huấn vậy?!
________________________________________
Hai ngày nay Văn Kình toàn nghĩ về việc Thẩm Chiếu Nguyệt hợp tác với chiến sĩ Đại đội Bốn bắt được đặc vụ địch lập công khen thưởng còn dán trên bảng thông báo. Mỗi lần đi ngang qua anh đều có thể nhìn thấy.
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-tu-dai-tieu-thu-bi-bo-roi-tro-thanh-vo-thu-truong/5070734/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.