Bạch Giang đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt sau cặp kính tròn xoe. Ông ta nhìn chằm chằm khuôn mặt băng sơn vạn năm bất biến của Văn Yến Tây, rồi cúi đầu kiểm tra lại chữ ký trên báo cáo.
Chỗ ký tên quả thật viết ba chữ “Văn Yến Tây”, và nét chữ không có vấn đề!
Vậy… Chẳng lẽ Văn Yến Tây bị bắt cóc? Người đang đứng trước mặt ông ta nhất định không phải Văn Yến Tây bản thân rồi!
“Cái này…” Giọng Bạch Giang lạc đi, giống như gà trống bị bóp cổ.
Ông ta dụi mạnh mắt, rồi lại ngẩng đầu, tỉ mỉ quét Văn Yến Tây từ đầu đến chân một lần. Quân phục chỉnh tề, phù hiệu nghiêm trang, sắc mặt trước sau như một, quả thật là Văn Yến Tây không sai.
Thứ này, thật sự là Văn Yến Tây đưa cho ông ta sao? Ông ta sợ là hôm nay dậy quá sớm, vẫn còn đang mơ chăng? “Cậu…” Yết hầu Bạch Giang lên xuống, khó khăn lắm mới thốt ra được vài chữ: “Đưa nhầm văn kiện?”
Văn Yến Tây ngay cả lông mày cũng không động đậy: “Không nhầm.”
“Vậy đây là cái gì?” Bạch Giang thật sự cảm thấy kinh ngạc.
“Báo cáo kết hôn, Chính ủy không biết chữ sao?”
Bạch Giang: “……”
Biết chứ! Chính vì biết, nên mới cảm thấy rất kỳ quái đó!
“Cần thẩm tra gì, tôi sẵn sàng phối hợp.” Giọng Văn Yến Tây lại bình tĩnh như mặt nước.
“……” Bạch Giang hít một hơi thật sâu, nhìn anh với vẻ mặt phức tạp đến cực điểm: “Nếu cậu bị bắt cóc thì nháy mắt đi.” Đồng thời, trong lòng ông ta đầy tò mò về người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-tu-dai-tieu-thu-bi-bo-roi-tro-thanh-vo-thu-truong/5070673/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.