Văn Khải Dân sống trong một căn nhà nhỏ độc lập ở khu nhà ở gia đình, môi trường yên tĩnh.
Thẩm Chiếu Nguyệt đi theo Văn Yến Tây vào nhà, phòng khách lại mang phong cách đơn giản hoàn toàn khác biệt so với nhà họ Thẩm. Bàn trà bằng mây tre, bên trên bày một chiếc bình men sứ in chữ “Đội quân tiên tiến danh dự”, và hai cuốn sách quân sự.
Ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa sổ chiếu xuống nền xi măng những vệt sáng lốm đốm, làm cho bức thư pháp “Tinh trung báo quốc” treo trên tường trở nên đặc biệt mạnh mẽ.
“Thiếu gì, có thể sang sân đối diện tìm lính cần vụ.” Văn Yến Tây đặt rương da của Thẩm Chiếu Nguyệt xuống bên cạnh ghế sofa phòng khách.
“Vâng, cháu cảm ơn chú út.” Thẩm Chiếu Nguyệt cười rạng rỡ cảm ơn anh.
Văn Yến Tây không nhìn cô, người đã đi đến cửa. Thẩm Chiếu Nguyệt nghĩ rằng anh ta có việc gấp cần xử lý nên cũng không để tâm, chú út là đoàn trưởng, ở bộ đội đương nhiên là công vụ bận rộn, lần này lại còn hỗ trợ công an địa phương bắt được hai tên đặc vụ của địch. Bây giờ vừa về bộ đội lại dẫn cô đi gặp Tư lệnh, chú út chắc chắn vẫn còn rất nhiều việc công phải lo.
Chờ Văn Yến Tây đi rồi, trong căn nhà rộng lớn chỉ còn lại một mình Thẩm Chiếu Nguyệt.
“Cũng chưa nói tôi ngủ phòng nào…” Nhìn quanh một vòng, Thẩm Chiếu Nguyệt liền ngồi xuống ghế sofa. Ghế sofa cũng bằng mây tre, bên trên lót đệm mềm. Mặc dù không thể sánh bằng chiếc giường lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-tu-dai-tieu-thu-bi-bo-roi-tro-thanh-vo-thu-truong/5070667/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.