Tên đặc vụ của địch lúc này giống như con rối bị giật dây, máy móc và chậm rãi tiết lộ thông tin: “Khoang thứ ba… Áo vải xanh… Tay xách một cái ghế con…”
Mặc dù mỗi chữ đều như thể được nặn ra từ kẽ răng, nhưng lại không còn c.ắ.n chặt Thẩm Chiếu Nguyệt như lúc nãy nữa.
Mọi người: ““……”
Trong toa ăn một mảnh tĩnh mịch, chỉ có tiếng “tách” nhỏ phát ra khi nến thơm đang cháy.
Mấy người nhìn nhau, Giả Chính càng kích động đến mức không cầm nổi bút, trên sổ ghi chép chỉ ghi được vài chữ xiêu vẹo rồi không thể viết tiếp nữa.
“Hỏi thêm chút nữa!” Giả Chính hạ giọng, trong mắt lóe lên ánh sáng hưng phấn: “Phương thức và ám hiệu chắp đầu là gì? Mục đích của bọn chúng là gì?”
Anh ta tuy đã tham gia không ít cuộc thẩm vấn, nhưng chưa từng thấy thủ đoạn nào như thế này. Chỉ châm lên hai kim, thế mà cái gì cũng nói! Nếu sau này có phương pháp này, còn sợ có cơ mật gì không hỏi ra được sao? “Được.” Thẩm Chiếu Nguyệt gật đầu, tiếp tục hỏi: “Vậy sau khi tìm được đồng bọn của ngươi, các ngươi sẽ chắp đầu bằng cách nào?”
“Tháng Tám… Hoa Quế…” Đồng t.ử người đàn ông thấp bé tan rã, máy móc mấp máy môi: “Hương…”
Tất cả mọi người nín thở, ngay cả Văn Yến Tây cũng vô thức nghiêng người về phía trước.
Nhưng đúng lúc này, tên đặc vụ của địch đột nhiên run rẩy dữ dội, khóe miệng có nước dãi chảy xuống, nhỏ đầy bàn.
“Ôi chao…” Thẩm Chiếu Nguyệt nhíu mày đầy vẻ ghét bỏ, kim bạc xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-tu-dai-tieu-thu-bi-bo-roi-tro-thanh-vo-thu-truong/5070664/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.